Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1925



Chương 1925

Anh không phát hình video, anh chỉ phát giọng nói những người trong video.

Dù sao thì khi đó Hứa Trúc Linh vẫn còn đang ở trong phòng vệ sinh trong phòng kế bên. Những gì những người phụ nữ này bàn tàn về anh và Hứa Trúc Linh đều có thể nghe được một cách rõ ràng.

Lúc này, sắc mặt của cô Trần trở nên tái nhợt, mấy người phụ nữ phía sau cũng lảo đảo, như có tảng đá đè nặng lên đỉnh đầu. Bọn họ không thể ngờ được rằng, Cố Thành Trung có thể đưa ra bằng chứng như vậy. Hứa Trúc Linh cũng vô cùng kinh ngạc, tại sao anh lại có chiếc video bằng chứng ở góc quay như này được? Cái góc quay như này…

Đó là góc quay của đồng hồ đeo tay!

Đồng hồ đeo tay của cô từng được Phó Viên sửa, có thể truyên tín hiệu định vị. Cô không ngờ là nó còn có thể bật chế độ giám sát hai mươi tư giờ.

Mọi thứ diễn ra ở đây đều được truyền đến điện thoại di động của Cố Thành Trung một cách nhanh chóng nhất, để anh có thể biết rõ vị trí của cô. Điều này là do Cố Thành Trung yêu cầu, nhưng anh không nói cho Hứa Trúc Linh biết, anh sợ cô biết có người giám sát mình, sẽ khiến cô cảm thấy khó chịu trong lòng. Thật không ngờ, hiện tại nó lại giúp anh xử lý chuyện này. Ban nấy, anh đang ở xa, anh đã sớm biết ở đây có chuyện nhưng anh không chạy đến luôn. Anh chính là muốn sự việc căng thẳng đến mức không thể cứu vấn tình hình rồi trực tiếp giáng cho đối phương một đòn chí mạng. Đương nhiên, điều này sẽ khiến cho Hứa Trúc Linh chịu nhiều uất ức, làm cho trong lòng anh rất tức giận.

“Sao lại như thế… Tại sao có thể như vậy được? Cô ta hãm hại tôi, cô ta đang hãm hại tôi?” Cô Trần tức giận chỉ vào Hứa Trúc Linh, khuôn mặt dữ tợn.

Trông cô ta như một người bị thương, cô ta đang bò dậy từ trên mặt đất, định giơ tay đánh Hứa Trúc Linh. Nhưng Hứa Trúc Linh đã có Cố Thành Trung bảo vệ trước mặt, cô ta chưa kịp đến gần, Cố Thành Trung liền giơ tay bóp cổ cô ta.

Anh dùng lực siết chặt cổ của cô ta khiến cô khuôn mặt của cô ta trở nên đỏ bừng, hai mắt mở to, không còn sức để giấy giụa nữa.

“Khụ…Khụ…” Cô ta ho một cách đau đớn, không ngừng giấy giụa liên tục nhưng Cố Thành Trung không hề có ý định buông tay ra.

Anh Trần đứng ở bên cạnh, nhìn thấy cảnh này anh ta lo lắng và liên tục van xin ông Nhật Kinh cứu vợ của mình.

“Ông Nhật Kinh, những người này đã làm gián đoạn bữa tiệc sinh nhật của ông và còn vu oan hãm hại vợ của tôi.

Những người này còn bàn tán linh tỉnh về hai vợ chồng tôi. Tôi không biết nên xử lý những người này như thế nào?”

“Hiệp hội thương mại có quy tắc của Hiệp hội thương mại, các doanh nhân cũng có nhiệm vụ của mình với tư cách là một doanh nhân. Những người không tuân theo các quy tắc và nghĩa vụ của họ sẽ không được Hiệp hội thương mại chấp nhận. Sau này, các người sẽ hoạt động kinh doanh riêng lẻ, và các người sẽ không được phép yêu cầu đối xử công bằng kinh doanh trong bất cứ trường hợp nào cả. Người đâu, mang những người gây rối đuổi ra ngoài, tôi không nhìn thấy bọn họ ở đây nữa.” Ông †a vừa dứt lời thì bảo vệ liên đi vào.

Cố Thành Trung buông tay ra, cô Trần xấu hổ, bộ dạng thảm hại ngã xuống đất. Sau đó, anh lấy khăn giấy ướt, lau từng ngón tay thon dài của mình. Anh lạnh lùng nhìn lướt qua những người có mặt ở đây.

“Những người có mặt ở đây đối xử với vợ của tôi như thế nào. Hôm nay, tôi sẽ khắc ghi và trả lại cho các người sau này.”

Nghe thấy anh nói như vậy, Hứa Trúc Linh cảm thấy sửng sốt. Anh thực sự đang ở trước mặt mọi người uy hiếp bọn họ, điều này có phải là quá kiêu ngạo đúng không?” Trước đó, những người này vân đang nói chuyện, nghe thấy lời này, sắc mặt của bọn họ liền tái nhợt như tờ giấy trắng, ai nấy đều hoảng sợ nhìn về phía Cố Thành Trung.

Sự trả thù của Cố Thành Trung thì ai có khả năng chịu đựng nổi được cơ chứ?

Có vài người rời đi, bữa tiệc sinh nhật trở lại yên bình. Ngay từ đầu, mọi người đều cảm thấy rất vui vẻ nhưng sau sự việc ồn ào như vậy, những người còn lại đều đứng ngồi không yên, đối xử lịch sự với Hứa Trúc Linh và hết lời khen ngợi cô. Bọn họ rất sợ dùng từ ngữ không đúng đắn, sẽ khiến cho Cố Thành Trung trả thù mình.

Hứa Trúc Linh có chút bất lực, anh cố ý làm như vậy khiến người khác ghen ty với cô. Ai nấy đềy vây quanh cô.

Trong đám đông, cô nhìn thấy Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử đáng đứng ở đầu cửa cầu thang. Cô ta dựa vào lan can, nghĩ rằng mình là một người phụ nữ xinh đẹp và độc lập. Một tay cô ta câm một cái quạt để che đi sự xinh đẹp mĩ miều trên khuôn mặt. Cô chỉ có nhìn thấy một đôi mắt của cô ta, khóe mắt nhướn lên có ý cười.

Rõ ràng là kế hoạch của cô ta đã thất bại nhưng cô ta lại mỉm cười hạnh phúc như thể cô ta đang nắm chắc phần thắng trong tay mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.