Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1959



Chương 1959

Đáng lẽ là xuống lầu ăn sáng, nhưng bây giờ Phó Thiết Ảnh lại phải bưng bữa sáng lên để trên đầu giường.

Phó Thiết Ảnh thì sảng khoái khỏe mạnh, còn Châu Vũ thì lại đau lưng, chân run, không đi nổi.

Cô thở phì phì nhìn anh, anh thì dễ chịu rồi, chỉ có cô gặp xui xẻo thôi.

Cô nghỉ cả một buổi sáng rồi mới có thể đi lại bình thường. Vốn định đến nhà họ Châu trước, nhưng đáng sợ là bố cô không hoan nghênh cô, cãi nhau cả ngày không vui vẻ gì, cho nên phải đến nhà thờ tổ của dòng họ trước, gặp hai ông bà báo một tiếng bình an.

Vợ chồng Cố Chí Thanh nhận được tin bèn nhanh chóng tắm rửa thay quần áo mới, để chuẩn bị gặp con dâu.

Cố Thành Trung cũng bớt chút thời gian, chuẩn bị tối nay cùng Hứa Trúc Linh sang chơi.

Úy Như cũng nhân cơ hội này mua hai bộ trang sức, đưa cho các cô môi người một bộ.

Cả hai đều là con dâu của bà, không thể nặng bên này nhẹ bên kia được.

Vừa lúc mượn cơ hội lần này Phó Thiết Ảnh dẫn Châu Vũ về ra mắt lần đầu tiên, đưa cho cả hai cô, cũng coi như là đã hoàn thành tâm nguyện của bà.

Lúc đang thưởng thức trà chiều, cả nhà ngồi trong sân phơi nắng uống trà, Cố Chí Thanh cười hỏi: “Châu Vũ, con muốn hôn lễ kiểu truyền thống hay hôn lễ kiểu tây?”

“Hôn lễ ạ?” Châu Vũ sửng sốt.

“Bây giờ con còn chưa đủ tuổi để nhận giấy đăng kí kết hôn, nhưng nhà này cũng không thể để con không danh không phận đi theo thằng quỷ này được, truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng không tốt tới thanh danh của con. Vả lại nhà họ Châu con cũng là dòng dõi thư hương, nếu các con đã phát triển đến thế này rồi mà con lại chẳng là gì cả, cứ như vậy xuất hiện trước mặt người ngoài, cũng ảnh hưởng đến nhà con.”

“Cho nên chúng ta mới nghĩ trước tiên cứ cử hành hôn lễ đã, bởi vì trước kia dù hai đứa cũng coi như đã làm một đám cưới rồi, nhưng hỗn loạn quá, nên cũng không được coi là chắc chắn. Dù sao cũng là chuyện lớn trong đời con.

Đương nhiên nếu con muốn đính hôn trước thôi cũng được, bác đương nhiên sẽ tổ chức một buổi lê long trọng cho con nở mày nở mặt, thông báo cho toàn bộ thủ đô. Con xem, con muốn thế “

nào…

Châu Vũ do dự, cô vận cảm giác mình còn nhỏ, còn chưa tính tới chuyện kết hôn.

Nhưng bây giờ cct đã nhắc đến rồi, cô không thể không cẩn thận cân nhắc chuyện này được.

Một cô gái cứ ra ra vào vào với một người đàn ông, ôm ôm ấp ấp mà không có danh phận gì, để người ngoài nhìn vào lại bàn tán cũng không hay.

Nhưng kết hôn… Thì còn hơi sớm.

“Đính hôn đi ạ, Phó Thiết Ảnh anh thấy thế nào?” : Phó Thiết Ảnh nghe thế, ánh mắt cũng ảm đạm hơn một chút. Anh đương nhiên là muốn tổ chức hôn lễ hơn, muốn để tất cả mọi người biết rằng Châu Vũ là vợ của anh.

Nhưng anh cũng tôn trọng ý kiến của Châu Vũ.

“Được, vậy đính hôn trước.”

“Nhưng dù em đã đồng ý thì cũng phải được bố mẹ gật đầu, có mặt ở lễ đính hôn mới được. Bác cũng biết đấy, bố cháu là một ông già cổ hủ, đến bây giờ còn chưa chịu tha thứ cho bọn cháu.” Châu Vũ khó khăn nói.

“Thằng quỷ, bố vợ của con không hài lòng với con, chứ không phải bất mãn vì gia đình nhà chúng ta. Cho nên chuyện này chẳng ai giúp được con cả, con phải tự đi giải quyết thôi.

“Bố, con hiểu rồi. Lát nữa bọn con sẽ đến nhà họ Châu.” Dứt lời, Châu Vũ năm chặt bàn tay anh.

Bất kể là tương lai có chuyện gì xảy ra, cả hai người đều sẽ giúp đỡ nhau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.