Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2028



Chương 2028

“Cái gì?”

Lời này vừa nói ra khiến bốn người khiếp sợ.

Cho dù là trước đó Bạch Minh Châu đã báo với mọi người, nhưng bọn họ đều coi đó chỉ là trò đùa, dù sao hai người họ vừa quen nhau chỉ mấy ngày ngắn ngủn.

Tốc độ phát triển này không khỏi quá nhanh.

Trước đó Quý Thiên Kim còn cười Bạch Minh Châu, có phải mộng du, hay là nghe lầm gì đó rồi không.

Không ngờ, Diên lại chủ động thừa nhận.

“Anh… Anh nói cái gì?”

Lê Sa cũng vô cùng khiếp sợ, trừng lớn đôi mắt, chân tay luống cuống nhìn anh ta.

“Tôi và Lê Sa đánh bậy đánh bạ, yêu mến nhau, tối hôm qua vì chuyện tình cảm mà ầm ï một chút, quấy nhiễu mọi người. Nhưng mà bây giờ chúng tôi đã làm hoà, tôi sẽ đối xử tốt với cô ấy.”

“Tôi nói mà, tối hôm qua tôi nghe được rõ ràng, còn có thể sai sao?”

“Thật tốt quá, Lê Sa chính là một cô gái tốt, anh đừng phụ lòng cô ấy. Tuy răng chúng tôi không phải người thân của cô ấy, nhưng cũng là bạn bè, cậu bắt nạt cô ấy, chúng tôi cũng sẽ giúp cô ấy tìm lại công bằng.”

“Ừm, tôi sẽ không phụ lòng cô ấy, cô ấy là cô gái tốt.”

“Anh…Anh nói bậy gì đó? Các cô hiểu lầm rồi, chuyện này thật sự không phải…

Cô ta còn chưa nói xong, đã bị Diên mạnh mẽ lôi đi.

“Tôi đưa Lê Sa đi ra ngoài ăn, hôm nay sẽ không về nhà, không cần để chén đũa cho chúng tôi.”

Lê Sa bị túm lên xe, cửa xe khóa chặt, cô ta muốn đi ra cũng không có cách nào mở cửa.

Cô ta nổi giận đùng đùng nhìn cậu ra, giống như là con mèo nhỏ bị dẫm phải cái đuôi.

“Anh làm gì vậy? Anh có biết, những lời này của anh sẽ tạo ra hiểu lầm lớn như thế nào không?”

“Danh dự của cô, tôi sẽ bồi thường theo giá cả.”

“Bồi thường theo giá cả? Anh bồi thường nổi sao?”

Nhật Kinh Lê Sa không nhịn được trợn trăng mắt.

“Tất cả đều có giá, cô, tôi vân có thể bồi thường được.”

“Anh coi tôi là gì chứ? Anh đã hỏi ý kiến của tôi chưa? Anh giả yêu đương với tôi làm gì, đừng nói với tôi là anh vừa gặp đã yêu tôi, ba mắt một lòng gì đó? Tôi không nghe những lời vô nghĩa đó.”

“Thật ra chính cô hiểu rất rõ, đừng nói là ba mắt, cho dù là vô số mắt, tôi cũng sẽ không để ý tới cô.”

“Anh…

Cô ta tức giận đến run rẩy cả người.

Không hiểu sao bị người khác hiểu lầm, còn bị mất danh dự, nhưng anh ta còn nói ra những lời làm tổn thương người khác.

Đây rốt cuộc là loại thế giới gì vậy?

Vào lúc cô ta không nhịn không được muốn phát biểu ý kiến, không ngờ âm thanh trầm thấp khàn khàn của Diên lại truyền đến.

“Tôi không muốn khiến cô ấy có gánh nặng tâm lý nữa.”

“Cái gì? Anh…Anh nói chính là Hứa Trúc Linh?”

Cô ta cũng không phải kẻ ngốc, lập tức hiểu ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.