Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2048



Chương 2048

Suy nghĩ của phụ nữ thực ra rất đơn giản, nếu anh yêu em thì phải nói ra, cho dù anh muốn tốt với em một cách thâm lặng thì cũng phải nói ra.

Cô không có phức tạp, ai đối tốt với cô thì cô sẽ đối tốt lại với họ.

Nhưng cô cũng là một cô gái mong manh, không chịu được việc cứ bị giấu diếm hết lần này đến lần khác.

Cho nên, lúc này đây cô tự mình làm rõ mọi chuyện, cũng để cổ vũ chính mình, về sau cho dù có xảy ra chuyện gì thì cô cũng sẽ không trách Cố Thành Trung.

Thật lâu sau, nụ hôn này mới kết thúc.

Cô ôm chặt lấy anh, nói ở bên tai anh: “Em không muốn vì em mà anh bị ràng buộc tay chân. Anh có chủ kiến và hoài bão của riêng mình, nếu anh gánh thêm em quá vất vả, thì em không cần anh phải vứt bỏ em, em sẽ tự mình rời đi”

“Cho nên, đừng đợi em rời đi thì anh mới hối hận. Anh có thể rời khỏi em †rước, em cho phép anh quay lại tìm em. Em cũng sẽ cố hết sức chạy về phía anh, được không?”

“Trúc Linh, anh không làm được, anh không thể vứt bỏ em, em không phải là gánh nặng, không nặng một chút nào. Em là động lực để anh gắng gượng, anh sợ…anh sợ khi bỏ em xuống thì sẽ không tìm thấy em được nữa.”

Anh thấp thỏm lo âu ôm chặt lấy cô, dùng sức đến mức ép bụng cô có chút không thoải mái.

“Anh ghét bản thân mình, vậy mà lại nghĩ đến con đường thứ hai. Cho dù anh không nghĩ đến, thì anh cũng không nên tính kế, không nên nghĩ đến những con đường tắt.”

“Trúc Linh, đừng rời khỏi anh, anh sẽ không buông tay eml”

Một người đàn ông kiên cường, giờ phút này lại yếu ớt như một đứa trẻ con.

Lúc này đây, anh không có những suy nghĩ lung tung, anh chỉ biết là anh muốn người con gái này, một nđười còn sống, đồng hành cùng anh cho đến khi đầu tóc bạc phơ.

Hứa Trúc Linh cảm thấy hụt hãng khi nghe thấy những điều này.

“Thực xin lỗi, là em quá yếu ớt.”

“Em không có yếu, là do anh không đủ mạnh mẽ. Chỉ có những người đàn ông vô dụng mới tìm ra cách giải quyết ở trên người người phụ nữ.”

Cố Thành Trung nói ra những lời này càng khiến cô thêm đau lòng.

Cô đưa bàn tay nhỏ vuốt ve đầu anh, cuối cùng không khóc được nữa, không nhịn được mà nở nụ cười: “Không sao đâu, lần này em thực sự không trách anh, cho dù kết quả có ra sao em cũng chấp nhận.”

“Anh không chịu nổi!”

Giọng Cố Thành Trung khàn khàn gào lên, giống như là một con sư tử bị thương, cúi đầu liếm láp miệng vết thương.

Hứa Trúc Linh biết rằng kết quả tồi tệ nhất chính là cái chết của chính mình, một xác hai mạng.

Nhưng cô chấp nhận.

Cô nghĩ đến Hứa Khả Hân và Cố Kiến Văn.

Cô nói: “Cố Thành Trung, anh có tin có kiếp trước và kiếp này không? Chúng †a còn có kiếp sau! Chúng ta chắc là sẽ dây dưa với nhau từ đời này sang kiếp khác, nếu kiếp này gặp nhau ngắn ngủi thì kiếp sau nhất định sẽ được đền bù.”

“Tào lao, em học đâu ra mấy cái này vậy, anh không cần chờ đến kiếp sau, anh chỉ cần đời này thôi.”

“Cố Thành Trung, nếu anh không tin vào thần linh thì sẽ gặp báo ứng.”

“Nếu có thì cũng là báo ứng của anh, không liên quan đến em, em đừng có nói hươu nói vượn.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.