Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2089



Chương 2089

Lúc Hứa Trúc Linh được đưa đến đây thì đã mất quá nhiều máu, những †úi máu vội vàng được chuyển tới từ các bệnh viện khác vẫn không đủ dùng.

Không ngờ lần này, một xác hai mạng.

Bây giờ Diên vẫn còn trong nhà xác, rất hối hận vì lỗi lâm của mình không thôi. : Cả tầng lầu đều bao trùm trong bầu không khí bi thương tột độ, cô đã phong tỏa toàn bộ bệnh viện lại để đảm bảo thông tin không bị lộ ra ngoài.

Cô cũng không dám mở điện thoại di động, nhất định sẽ nhìn thấy tin nhắn điện thoại của ông cụ Cố, nói không chừng có cả nhà họ Quý.

ị Thông tin Hứa Trúc Linh bị giết hại hoàn toàn không thể che giấu, thông tin đều lộ ra và gây ra nhiều xôn xao.

Có rất nhiều người tận mắt chứng kiến, Hứa Trúc Linh bị bắn một phát rồi ngã xuống vũng máu.

Lúc cảnh sát đến và đưa người này lên xe cấp cứu thì người này đang hấp hối và thở gấp.

Mọi người đều suy đoán rằng lần này thì Hứa Trúc Linh chạy trời không khỏi năng.

Trong lòng Cố Ngọc Vy nặng trĩu, không biết nên giải thích thế nào khi Cố Thành Trung tỉnh dậy.

Bên ngoài, màn đêm nặng nề đang bao trùm cả thành phố.

Trong bệnh viện này, chứa đựng rất nhiều hy vọng và cũng quá nhiều tuyệt vọng.

Khi người thân và bạn bè của mình nằm trên bàn phẫu thuật, bản thân đã cố gắng hết sức nhưng vẫn không thể xoay chuyển được gì, cảm giác này thật Sự…..rất kinh khủng.

Hai vợ chồng cứ như vậy mà ngồi thân thờ cho đỡ mệt và nghĩ tiếp theo sẽ gặp phải tên điên nào.

Sáng hôm sau, Cố Thành Trung tỉnh lại nhưng không ngờ lại không nổi điên. [ Sắc mặt anh bình tĩnh như nước, không chút thăng trầm, lạnh lùng đến dọa người.

Nếu anh làm ầm lên và khóc lên thì trong lòng mọi người đã đoán được, nhưng đáng sợ nhất là cứ im lặng thế này.

“Anh…em biết anh rất khó chịu nên anh hãy khóc đi, không ai cười anh đâu.”

“Gia Bảo đang ở đâu?”

“Trong nhà xác, Diên đang ở cùng chị ấy, em đã làm xong giấy chứng tử và cần chữ ký người thân.”

Cố Ngọc Vy run run nói, lòng cô đau đớn khủng khiếp khi cô nói những lời này.

Cố Thành Trung nghe vậy, bước chân cứng nhắc, lưng cũng cứng lại một chút Nhưng dù như vậy, trên mặt của anh vân không có bất kỳ biếu hiện bi thương nào.

Anh đi thẳng tới nhà xác, Diên ở đó cả một đêm, canh giữ không rời nửa bước.

anh ta nhìn thấy Cố Thành Trung đến, lập tức nói: “Cố Thành Trung, anh muốn giết hay chém tôi đều nhận hết, là lỗi của tôi, tôi sẽ không trốn tránh.”

“Không phải là lỗi của anh, Gia Bảo là vợ của tôi, không ai ngoài tôi đủ tư cách bảo đảm an toàn cá nhân cho cô ấy. Trách tôi, tôi quá tin tưởng người ngoài. anh đi đi, tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa.”

“Cố Thành Trung…”

Diên muốn nói thêm gì đó nhưng không ngờ Cố Thành Trung quay lại và nhìn anh ta với ánh mắt lạnh lùng.

Đây là ánh mắt gì thế, giống như là Tu La ở Địa Ngục vậy, không ẩn chứa một chút tình cảm nào, trong mắt mang theo sự thù địch, giống như là ma quỷ tội ác tày trời.

“Cút đi!”

Anh không nói thêm lời thừa thãi nào nữa mà chỉ lạnh lùng phun ra một chữ này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.