Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2183



Chương 2183

Cô nhận ra ở đây cũng không thiếu một vài giúp việc có nhan sắc, nhưng hình như họ đều rất sợ Cố Thành Trung, chưa bao giờ muốn leo lên trên gì đó.

Hơn nữa trong lòng họ đều vô cùng tôn trọng Hứa Trúc Linh, nam cũng vậy, nữ cũng vậy.

Có thể thấy rằng trước kia cô rất tốt với họ, mà họ cũng không phải những kẻ vong ân phụ nghĩa, dù cho mình “đã chết”, họ cũng đang cố găng bảo vệ ngôi nhà này.

Trong mắt họ, nữ chủ nhân của ngôi nhà này chỉ có một người là Hứa Trúc Linh, tất cả những người có ý gây rối đều là kẻ thù.

Nhưng cô thật sự không có ý gì với Cố Thành Trung, có lẽ trước kia còn có, nhưng bây giờ hoàn toàn không quan tâm.

Nếu họ đối chọi gay gắt và lạnh nhạt như thế, vậy ba tháng này của cô sẽ rất khổ sở.

Cô anh tag giọng nói: “Tôi nghĩ, có lẽ cô đã có chút hiểu lầm với tôi.”

“Hiểu lầm gì chứ, cô bớt giả vờ làm người tốt ở đây đi! Tôi nói cho cô biết, bà chủ nhà chúng tôi đẹp hơn cô gấp trăm nghìn lần, dáng người cũng nóng bỏng, dáng vẻ xinh xắn thướt tha. Hơn nữa còn có gia giáo, tốt tính, không xồng xộc vào ở nhà người ta, mặt mũi cũng chẳng cần.”

“Không phải ban nãy cô nói, cô không mắng tôi sao?” Hứa Trúc Linh †ức giận nói.

Lúc này người giúp việc mới nhớ tới, mình đã vạ miệng.

Nếu đã như vậy, thì cứ xé mặt luôn đi.

“Phải, tôi đang mắng cô đó! Có bản lĩnh thì cô cứ nói với ông chủ, đuổi tôi đi, dù sao nhìn thấy cô ở đây, tôi cũng không được thoải mái!” Cô giúp việc chống nạnh hai tay, vừa chống nạnh, vừa làm dáng vẻ không biết sợ.

Nhưng lại làm cho Hứa Trúc Linh cảm động, cô ấy cũng thật lòng làm vì cô, còn khen cô đẹp, làm cho lòng cô ngọt ngào vô cùng.

Cô ấn bả vai cô ấy, để cô ấy ngồi xuống, rồi lại rót cho cô ấy một ly trà.

“Uống hớp trà, ăn miếng bánh, bớt giận.”

“Muốn lấy chút ân huệ nhỏ bé này để lấy lòng tôi à, năm mơ đi!”

“Cô đừng tức giận mà, cô nghe tôi nói hết câu đã. Tôi thật sự không có chút hứng thú nào với ông chủ nhà cô hết! Tôi thật sự chỉ đơn Diên là đến để nấu cơ, cô có thấy tôi và anh ấy có hành động thân mật nào không? Tôi dùng ánh mắt quyến rũ hay là ôm nhung nhớ gì với anh ấy?”

“Vả lại, nếu tôi ở bên anh ấy, người ngoài sẽ mắng tôi là gì? Hồ ly tinh không biết xấu hổ, tôi cũng không muốn đeo tiếng xấu trên lưng! Vốn dĩ tôi đồng ý qua đây, là vì tôi có lòng từ bi! Ông chủ nhà cô có bệnh về bao tử, cơm cũng không chịu ăn, cuối cùng chỉ có một kết quả, đó là ngủm củ tỏi!”

“Cô cũng không muốn ông chủ và bà chủ nhà cô dắt tay nhau xuống suối vàng đâu nhỉ! Tôi đang cứu mạng anh ấy, mọi người đều phải cảm kích tôi.”

Hứa Trúc Linh nói hết nước hết cái, như thể mình là người tốt mỗi ngày làm một việc thiện, chỉ còn thiếu mỗi chuyện là không hành y cứu người!

Người giúp việc nghe vậy, hơi nghi ngờ, cũng không biết trong lời của cô có bao nhiêu thật giả.

“Cô…cô nói thật sao? Hay là… hay là một trong những âm mưu của cô?”

“Tôi làm gì có âm mưu gì đâu, với lại tôi lấy lòng cô có ý nghĩa gì không? Có thời gian rảnh, thì chi bằng tôi lấy lòng Cố Thành Trung có đúng hay không?”

“Tôi không tin cô, tôi luôn có cảm giác cô có rất nhiều ý đồ gian xảo!”

Giúp việc kiêu căng quay đầu, không tin Hứa Trúc Linh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.