Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2186



Chương 2186

Đột nhiên anh nghĩ đến một kết quả đáng sợ khác, Hứa Trúc Linh quên đi anh, không yêu anh nữa, có phải cô sẽ yêu người khác hay không?

Hễ nghĩ đến đây, là trái tim anh vô cùng đau đớn.

Không… không thểt “Em không được thích cậu tai”

Lòng bàn tay của anh dùng sức, cô bị siết đau đến nhíu mày, ánh mắt cũng sắp đỏ.

“Anh làm gì thế? Tôi thích ai có liên quan gì đến anh?”

“Anh thả tay ra, đau quá đi…”

Cố Thành Trung nghe thấy âm thanh đau đớn này, trái tim mềm nhũn, lúc này mới ý thích được hành động quá mức của mình làm cô đau.

Anh vội vàng thả tay, hai tay chà chà ở góc áo, hành động này giống như một em bé mắc lỗi luống cuống tay chân, khiến Hứa Trúc Linh hơi đau lòng.

Anh cúi đầu, yên tĩnh thật lâu, mới ém tất cả những lo lắng xuống, khàn giọng nói: “Em… em nói đúng, thoa, thoa thuốc trước đi.”

Hứa Trúc Linh nghe thấy giọng nói run run này, đột nhiên cảm thấy mình nói hơi quá lời.

Cô thở một hơi nặng nề, chậm rãi cởi đồ của anh ra, cũng giải thích cho anh nghe.

“Vừa… vừa nấy tôi chỉ lừa các cô ấy thôi, họ đã cho rằng tôi có ý đồ khác với anh, coi tôi là kẻ địch, tôi sợ cuộc sống của tôi không ổn. Thật ra… tôi cũng không quen biết anh Diên đó, tôi chỉ thuận miệng nói ra thôi, dù sao cũng là một người có tiếng ở ManhattanI”

Cô bắt đầu nói lung tung.

Nghe vậy, Cố Thành Trung nói: “Thật sao?”

“Tất nhiên là thật, anh cũng không được vạch trần tôi, nếu không ba tháng tiếp theo của tôi sẽ không được yên bình. Được rồi được rồi, anh ngồi yên, để tôi xem vết thương của anh.”

Cô võ về tâm tình của anh, cởi áo sơ mi xuống.

Sau lưng có một phần da lớn bị bỏng, một mảng hồng hồng, có cả máu loãng chảy ra.

Miệng vết thương trông hơi đáng sợ, nhưng điều làm cho Hứa Trúc Linh ngạc nhiên đó là, trên cơ thể anh có rất nhiều miệng vết thương.

Phía trước phía sau, có miệng vết thương đã khép, có miệng vết thương mới, loang lổ đan xen nhau.

Bàn tay nhỏ bé của cô run run vuốt lên, nói: “Trên… trên người của anh, sao lại có nhiều vết thương như vậy?”

“Quên rồi.”

“Quên rồi?”

Chỉ hai chữ nhẹ nhàng bâng quơ này thôi sao?

Cô mím môi, trái tim nhất thời nhói đau.

Cô bắt đầu thoa thuốc cho anh, thoa cồn khử trùng rất đau, một diện tích trông thấy thịt lớn như vậy, không cần nghĩ cũng biết là khó có thể chịu đựng.

Lúc thoa thuốc, rõ ràng cô đãng thấy anh siết chặt nắm tay, cơ bắp trên cánh tay phồng lên như sắp nổ.

Hô hấp của anh cũng bắt đầu trở nên nặng nề, gân xanh nổi đầy trên cổ.

Loại đau đớn này, không thua gì dao đâm thấu xương.

Huống hồ gì là phải làm rất dài dòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.