Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2249



Chương 2249

Nhưng mấy ngày nay khi cô ta xem tin tức, thì phát hiện Cố Thành Trung đang sống tại Khu du lịch Hương Sơn, chẳng qua là để diễn màn niềm nở trước mặt người khác mà thôi.

Anh đưa một người phụ nữ vô cùng bình thường xuống xe, tất cả những tấm hình hai người họ nắm tay nhau đều bị lộ, mà hơn hết hai người đó còn dọn đến ở cùng nhau.

Mọi người đều thất vọng, một màn diễn cảnh lãng mạn bị lộ ra trước ống kính, kết quả là giá trị trên thị trường chứng khoán của nhà họ Cố sụt giảm rất nhiều.

Không chỉ Bạch Minh Châu có ý kiến mà ban giám đốc cũng đứng ngồi không yên Ngày trước thật không dễ mới chấp nhận Hứa Trúc Linh, thật không ngờ bây giờ lại có thêm một người phụ nữ vô danh nữa…

Tên của người phụ nữ đó.

Mấy lão già này thực sự rất đau đầu, nhưng không dám nói gì cả, tất cả bọn họ chỉ dám làm một báo cáo nhỏ rồi gửi lên cho Cố Chí Thanh.

Thế nhưng Cố Chí Thanh vấn chưa giết anh, Bạch Minh Châu là người đầu tiên không thể ngồi yên được nữa, tình bạn giữa cô ta và Hứa Trúc Linh kéo dài bao nhiêu năm rồi, đã từng nhìn cô gặt hái tình yêu, lấy chồng rồi sinh con.

Vậy mà cô qua đời chưa bao lâu, hài cốt còn chưa kịp lạnh, thật không ngờ Cố Thành Trung lại ở bên này vui vẻ với Tình yêu mới.

“Hoặc là các người tránh ra, hoặc là gọi tên Cố Thành Trung cặn bã đó ra đây gặp tôi, nếu không đừng trách tôi không lịch sự! Cái quái gì vậy, Trúc Linh vừa mới đi có bao lâu chứ, vậy mà có thể bắt đầu di tình biệt luyến (yêu một người rồi, sau đó lại ko yêu người đó nữa mà có tình yêu mới) rồi?”

“Tránh ra, đừng ép tôi động thủ. Cố Thành Trung, anh ra đây cho tôi, anh có bản lĩnh thì đám làm dám nhận, bước ra đây đối chất với tôi này.” “Khỉ thật, tôi còn nghĩ anh tốt như thế nào, nhưng không ngờ Trúc Linh vừa rời đi, anh đã lộ nguyên hình rồi, có phải ở như vậy nên anh cảm thấy quá tịch mịch hay không? Anh thật đúng là không biết xấu hổ, tôi sẽ không cho anh mặt mũi nữa, anh có biết người bên ngoài đang bàn tán như thế nào về Trúc Linh hay không? Cái đồ cặn bã này, lăn ra đây cho tôi…”

Hứa Trúc Linh nghe thấy giọng nói quen thuộc này ngay khi vừa xuống lầu, trong chốc lát hai mắt sáng lên ngay lập tức.

“Minh Châu!”

Hai mắt cô sáng bừng lên, chạy vội vàng xuống lầu.

“Cô là Annie, có phải không? Hôm nay tôi sẽ nói cho cô biết cái giá phải trả khi cô dám ức hiếp Trúc Linh của chúng tôi!”

Bạch Minh Châu bắt đầu xắn tay áo, bày ra tư thế chuẩn bị chiến đấu.

Nhưng cô ta không ngờ rằng khi hai người vừa gặp nhau, cô ta còn chưa kịp làm gì thì cô đã chạy đến ôm chặt cô ta rồi dùng đầu vùi vào bộ ngực lớn của cô †a. “Minh Châu, thật vui khi được gặp lại cậu, tớ nhớ cậu rất nhiều. Cậu không biết đâu, khi quay lại Đà Nẵng suýt chút nữa tớ sẽ chết, sau đó bị Cố Thành Trung nhốt ở trong nhà, theo dối mọi lúc mọi nơi. Hiện tại bây giờ thân phận của tớ không dễ dàng đi lại, tớ sắp nhàm chán đến chết rồi đây nè.”

“Hừ, sao ngực của cậu lại lớn như vậy?”

Cô nhận ra có điều gì đó không đúng lắm, cô hoài nghi ngẩng đầu nhìn cái thứ như sóng nước trào dâng ở trước mặt.

“Hả? Còn có mùi sữa…”

Cô mới sinh con nên biết rằng chỉ sau khi sinh con thì mới xuất hiện sữa, trên người cô bây giờ vẫn còn thoang thoảng ít nhiều mùi sữa.

“Hả? Cậu kết hôn rồi ư? Này, vậy cậu kết hôn rồi và cũng đã có hai con rồi nhỉ. Diên đã nói chuyện này với tớ rồi, chồng của cậu tên gì vậy? Để tớ nghĩ xem… Ôn Mạc Ngôn, có đúng không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.