Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2367



Chương 2367

“Trưởng bối trong nhà cũng đồng ý rồi, hai ngày này cô chủ tập trung tiếp đón khách hàng này là được.”

“Hả?”

“Ngoài ra mấy ngày nay Thân vương Akihito rất bận, anh ta phải đi nước ngoài cho nên sẽ không đến quấy rây cô chủ.”

“Tanikawa, anh là con giun trong bụng tôi đấy à? Sao tôi hả một tiếng mà gì anh cũng hiểu ngay vậy?”

“Cô chủ cứ đùa, cô chủ không thâm sâu như cô cả, những suy nghĩ này của cô chủ rất dễ đoán.”

“Sợ thật, chú bác trong họ đều đồng ý cả rồi, tôi còn có thể làm sao bây giờ?

Mà họ không biết Diên từng uy hiếp chị gái, từng ngáng chân chị gái hồi ở Đà Nẵng ư? Sao giờ còn có thể không thù hẳn gì chuyện trước đây mà hợp tác làm ăn với người ta?”

“Chữ lợi đứng đầu, chú bác trong họ không hề quan tâm ân oán cá nhân, chỉ quan tâm ích lợi của tập đoàn.”

Những lời này của Tomoka Tanikawa làm cô ấy hơi chạnh lòng.

Đúng vậy, những ông già đó chỉ một lòng nghĩ cho sự thịnh vượng vinh quang của gia tộc, cho sự an toàn của bản thân, đời nào bọn họ chịu quan tâm đến mấy chuyện cá nhân của ai đó.

Huống chỉ, chị gái phạm phải sai lầm, bây giờ đã không còn nữa, bọn họ cũng đã mặc kệ chuyện này từ lâu.

Bọn họ chỉ cần một người thừa kế mà thôi, nếu người thừa kế không còn vậy thì tìm người khác.

Cô ấy hết cách, chỉ đành ăn mặc trang điểm, sau đó đến khách sạn suối nước nóng.

Hiện tại đã vào thu nhưng mặt trời ban trưa vẫn hơi gay gắt, Tomoka Tanikawa đứng một bên cẩn thận che ô cho cô ấy.

Diên ra rất nhanh, Âu phục giày da, phong thái hiên ngang, đặc biệt là gương mặt của cậu quả thực đẹp đến mức thần linh cũng phải đố ky, một người phụ nữ như cô ấy nhìn mà cũng thấy ghen.

Cậu ấy dùng mỹ phẩm dưỡng da hãng nào vậy?

Ra khỏi nhà có bôi kem chống nắng không?

Cô ấy đang mải suy nghĩ miên man thì nghe được tiếng của Diên.

“Tôi có chuyện muốn nói với cô chủ của anh, anh không cần có mặt ở đây, âm thầm bảo vệ cô ấy là được.”

“Đã rõ.”

“Rõ cái gì mà rõ? Anh là cấp dưới của ai? Anh nghe anh ta nói làm gì?”

Risa nổi nóng ngay lập tức.

“Xin lỗi cô chủ, xin cô chủ hãy phân phó.”

“Lui ra đi, âm thầm bảo vệ tôi.”

“„’ Đầu Tomoka Tanikawa đầy vạch đen, chỉ thị này có gì khác với yêu cầu của Diên à?

Risa cảm nhận được ánh mắt có phần bất đắc dĩ của Tomoka Tanikawa, cô ấy thấy hơi xấu hổ, gương mặt ửng đỏ.

Cô ấy tức giận đạp một chân: “Tôi nói đơn giản dễ hiểu như thế có gì không được à? Nhớ kỹ thân phận của anh, anh là người của tôi, đừng cấu kết bày trò với người khác.”

Cô ấy cố ý ám chỉ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.