Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3082



Chương 3082

“Không được, sao hôm nay có thể để con nấu cơm được. Con và bố con ngày nào cũng tranh giành nấu cơm, mẹ sắp quên cả việc nấu nướng rồi.’ Hứa Trúc Linh kiên quyết không cho: “Con ra ngoài chơi với con gái người ta đi.”

Một bàn đồ ăn vô cùng phong phú nhanh chóng được làm xong.

Uyển Nhi cũng rất lịch sự mang qua không ít thực phẩm dinh dưỡng.

Hứa Trúc Linh không cần gì nhiều, cũng không muốn can thiệp quá sâu vào đời sống tình cảm của bọn trẻ, chỉ cần chúng tự cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện là được rồi: Chớp mắt mà nhóm trẻ con từng quấn lấy cô khóc sướt mướt giờ đã lớn lên đẹp trai xinh gái động lòng người như vậy rồi.

Cơm nước xong, Cố Hy đưa Uyển Nhi về, rất khuya mới quay về nhà.

Vừa vào phòng, thấy hơi mệt định cởi quần áo đi tắm.

Nhưng anh vừa cởi áo sơ mi ra, không ngờ cửa phòng đột nhiên mở.

Anh nhìn người tới, lập tức mặc áo vào, nói: ‘Sao em không gõ cửa rồi hãy vào?”

“Có gì đâu chứ? Anh là anh trai em, em nhìn thấy thì có làm sao? Có gì mà phải giấu, từ nhỏ đến lớn em nhìn qua không biết bao nhiêu lần, anh mặc quần đùi, chơi đùa nghịch ngợm, em đều đã thấy hết, đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ.”

(Gối nMZ ˆ.ˆ Đầu anh đầy vạch đen, khi còn nhỏ đúng là không có gì ngại ngùng, nhưng bây giờ đều đã trưởng thành, nam nữ khác biệt, hơn nữa họ còn không phải anh em ruột, càng phải tránh nghi ngờ.

“Nam nữ nên giữ khoảng cách.” Anh nhắc nhở.

“Anh là ông già sao? Cổ hủ vừa thôi.

Anh nói những lời như vậy với em bao nhiêu lần rồi. Được rồi, em hỏi anh chuyện chính đây. Anh thực sự muốn ở bên Uyển Nhi à?”

Cố Niệm Noãn khẩn trương hỏi.

Cố Hy mặc quần áo tử tế, cài ngay ngắn cúc áo sơmi trắng từ dưới lên trên, cả người giống như một vị giáo sư cấm dục, không hiểu tình thú.

Cô liền bĩu môi, hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi.

Có phải cô nhìn thấy tám múi cơ bụng không vậy? Mặc quần áo thì thấy gầy, cởi quần áo lại có da có thịt, thật sự quá lợi hại.

Tỉ lệ cơ thể, vai rộng eo hẹp, chân dài miên man, đứng một chỗ quả thực là một người mẫu tuyệt đẹp.

“Giá áo di động”, “thuốc kích thích biết đi”, chả trách mấy đứa con gái kia lại thích Cố Hy như vậy.

Đúng rồi, mặt chó sữa, dáng chó săn, ai mà chịu nổi chứ?

“Ừ, làm sao vậy?”

“Em chính là em gái thân nhất của anh, sao anh có thể không nói gì cho em biết chứ? Thật không biết suy nghĩ.”

“Bây giờ biết cũng không muộn. Anh còn tưởng răng khi em biết anh và Uyển Nhi bên nhau, em sẽ chúc phúc cho bọn anh chứ.”

Ánh mắt sâu xa của anh nhìn cô,  bên trong có chút phức tạp nhưng cô lại ` không nhìn rõ.

Rõ ràng cùng lớn lên trong một hoàn cảnh, ba anh chị em cùng được dạy dỗ như nhau nhưng không biết vì sao tâm tư của Cố Hy vẫn luôn thâm trầm như vậy.

Giống như một đầm sâu, không thể thăm dò.

Cô đột nhiên nhớ đến một câu, lúc bạn chăm chú nhìn vào vực sâu thì vực sâu cũng đang cham chú nhìn lại bạn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.