Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3102



Chương 3102

“Hôm nay tôi chết, ngày mai sẽ có đứa con nuôi khác đến nhưng một ngày cậu không quay về thì nhà họ Mặc sẽ không yên tĩnh. Tôi cũng không muốn đụng vào xui xẻo của cậu, tự chuốc lấy phiền phức.”

“Cha nuôi để cho cậu về nhà cậu không trở về, cho nên cho cậu nhiệm vụ mới là cưới Cố Niệm Noãn, ông ta cũng sẽ không tìm phiền phức cho cậu nữa.”

Mặc quyền cười nói.

Cố Hy nghe nói như thế, sắc mặt u ám đến đáng sợ.

Làm sao mà anh không biết ý của người kia.

Cưới Cố Niệm Noãn là bước đầu tiên, bước thứ hai là xâm nhập vào tập đoàn nhà họ Cố, bước thứ ba… Chính là – để nhà họ Mặc chiếm đoạt gia tộc Cố.

“Cút về, nói cho cha nuôi của anh biết, nếu như ông ta có ý gì với nhà họ Cố, tôi sẽ tự tay giết ông ta.”

“Chà, cậu thật là ác độc, những lời như vậy cũng có thể nói ra, đó chính là ba ruột của cậu đó, cậu giết ba sẽ bị trời phạt.” Mặc Quyền cười nói.

“Còn anh nữa, nếu như anh dám động vào một sợi tóc của Cố Niệm Noãn, tôi sẽ để anh chết không được tử tế”

“Chậc chậc chậc, cậu không ở nhà họ Mặc thật là đáng tiếc, người nhà họ Mặc đều là một dạng như nhau, lòng dạ ác độc không nhân tính. Không phải là người một nhà không vào một cửa, lời của cậu tôi sẽ truyền đạt lại không sót một chữ nào.”

Mặc Quyền cười cười phủi tay của anh ta, nhảy lên xe máy.

“Được rồi, tôi mặc đồ này thế nào?

Có phải là đẹp trai hơn nhiều so với lần †rước gặp cậu không? Tôi nghĩ tôi mặc đồ đua xe rất đẹp trai.”

XI “Không có tình cảm, một chút tế bào hài hước cũng không có. Tôi đi đây, cậu cũng tự giải quyết cho tốt đi.”

Mặc Quyền quay xe, nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.

Chờ người rời khỏi, Cố Hy lập tức lấy điện thoại di động ra muốn gọi cho Cố Niệm Noãn, hỏi cô ấy đến đâu rồi, có gặp phiền phức gì không.

Thế nhưng… Lại không có dũng khí để gọi.

Cuối cùng anh bấm gọi Ôn Mạc Âu.

“Cố Hy? Sao vậy?”

“Niệm Noãn về chưa?”

“Vẫn chưa về, làm sao vậy? Hai người không ở cùng nhau sao?”

“Anh đi tìm cô ấy đi, tìm được rồi thì nói với tôi một tiếng, tôi và cô ấy cãi nhau, bây giờ không biết đang ở chỗ nào. Anh gọi điện thoại cho cô ấy, có tin tức thì nói cho tôi biết.”

“Được được được…”

Ôn Mạc Âu vội vàng nói, mới ra tới cửa đang chuẩn bị cúp điện thoại thì thấy được Ôn Niệm Noãn hồn bay phách lạc vừa mới trở về.

“Cố Hy, Niệm Noãn đã về rồi.”

“Đã trở về? Vậy là tốt rồi, anh chăm sóc cô ấy cho tốt, không cần nói cho cô ấy biết tôi đã gọi đến.”

“Ừ, được.”

Hai người lập tức cúp điện thoại, Ôn Mạc Âu đi tới.

“Niệm Noãn, em có khỏe không, sao lại về trễ như vậy?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.