Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3114



Chương 3114

Nhìn thấy lớp phòng thủ cuối cùng cũng bị xé rách, trái tim cô như chìm sâu vào địa ngục.

Đúng lúc này, cửa khách sạn bị đá văng ra từ bên ngoài.

Cố Hy đứng ngay cửa với vẻ mặt u ám, nhìn thấy cảnh tượng bên trong, đôi mắt của cậu như bị nứt ra, ánh mắt tràn đầy vẻ khát máu.

Giám đốc Trương đột nhiên bị quấy rây nên giật mình, ông ta đang định măng người, còn chưa kịp nói cái gì thì không ngờ lại bị một cước đá văng xuống đất.

Giây tiếp theo, trên người cô ấy có thêm một chiếc áo khoác che đi cảnh xuân vô tận.

IGOIIVT7001i01/8 Nhìn thấy người tới, vốn là cô ấy kiêm chế không rơi nước mắt, cuối cùng cũng không kiềm chế được nữa, cô ấy gạt nước mắt xuống.

Cô ấy ôm chặt lấy cậu: ‘Cố Hy…

Cuối cùng anh cũng đến rồi, thật may quá…”

Cơ thể của Cố Hy cứng ngắc, bởi vì… Niệm Noãn đang khỏa thân.

Cơ thể mềm mại của cô ấy áp vào người cậu, cậu có thể cảm nhận được rõ ràng đây là một sự hấp dẫn chí mạng đối với mình.

Chết tiệt, cô gái nhỏ của ngày xưa đã căng tròn như vậy từ khi nào vậy?

Cậu nhanh chóng kéo cơ thể cô ra, dùng quần áo quấn chặt lấy cô.

“Anh sẽ xử lý ông ta.”

“Đừng để bố mẹ biết, nếu không họ sẽ không cho em ra ngoài mất.”

Cố Hy nghe vậy khẽ mím môi, trong lòng cậu vẫn hy vọng cô vào tập đoàn Cố Linh, chọn một công việc đơn giản và thoải mà làm.

Hoặc là trực tiếp đến phòng làm việc của Đường Nạp Đức, học hỏi những nhà thiết kế hàng đầu, không cần phải mò mẫm ở dưới. ặ “Nhắm mắt, bịt tai lại.”

“Được.”

Cô gật đầu.

Cố Hy thấy vậy mới đứng dậy đi đến chỗ giám đốc Trương.

“Mày là ai, mà lại dám đến quấy rầy chuyện tốt của ông đây…”

Ông ta còn chưa kịp nói xong, Cố Hy đã đến giãm nát thứ xấu xí ông ta, giám đốc Trương lập tức hét lên.

“Mày… Mày mau bỏ ra, thằng khốn kiếp, tao sẽ giết mày, mày dám đối xử với tao như vậy…”

“A… Cậu bỏ ra, tôi cầu xin cậu bỏ ra…

Đôi giày da của Cố Hy nghiền nghiền xuống, lại còn tăng thêm sức.

Đối phương lúc đầu còn kêu la ầm, chẳng mấy chốc chuyển qua cầu xin tha thứ.

Nhưng Cố Hy không hề mềm lòng, tiếp tục dùng thêm sức nghiền xuống, giám đốc Trương đau đớn cuối cùng cũng ngất đi.

Cậu ấy giơ chân lên, nó đã bê bết máu rồi.

Cậu lau đế giày trên thảm, kéo chăn ga gối đệm ném lên ông ta, cậu không muốn Niệm Noãn nhìn thấy cảnh này.

Niệm Noãn không mở mắt, dù đã bịt tai nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng hét của giám đốc Trương, thật sự rất lớn và cũng rất khó nghe.

Cô ấy không biết Cố Hy đã làm gì, nhưng chắc chắn là rất tàn nhân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.