Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 467



Chương 467

Còn nữa…

Trên giường thì nói chuyện kiều gì?

Hai người lăn qua lăn lại, làm cái gì chẳng lẽ còn không rõ ư?

Hứa Trúc Linh càng nghĩ càng loạn, trong lòng rồi như tơ vò,

Cuối cùng lại buồn bực chui vào trong ổ chăn. không được nghĩ tiếp nữa, đúng thật là mất mặt quá đi mất, còn chưa kết hôn mà cô đã nghĩ đến phương diện kia rồi, nói thẳng ra chẳng khác gì cô không có mặt mũi, không biết xấu hổ ấy! Nếu anh biết Hứa Trúc Linh cô đang có suy nghĩ lung tung như thế thì chắc chắn sẽ cười nhạo cô!

Hứa Trúc Linh vỗ vỗ mặt mình, để bản thân bình tỉnh lại một lát. khoảng chừng hai mươi phút sau, Hứa Trúc Linh không nghe thấy tiếng Cổ Thành Trung trong gọi mình vào

Hơi nước bên trong như sương khói lượn lờ, nhiệt độ cũng rất cao, sự nóng bỏng trong lòng thật vất và mới bị cổ đè xuống trong chớp mắt lại tăng vọt.

Hứa Thủy Linh dìu anh dậy từ bồn tắm lớn, nhưng có quên mất bước lên thảm chống trượt, Hứa Thủy Linh trượt chân một cái, đột nhiên cả người mất thăng bằng, cô ngã nhào vào bồn tắm.

Người cô đè lên người Cổ Thành Trung, cánh tay anh đập mạnh vào thành bồn tắm, cô còn nghe được tiếng kêu đau nhẫn nhịn rất nhỏ của anh, xem ra thật sự rất đau, nhưng Cổ Thành Trung vẫn cố gắng chịu đựng.

Trong lòng cô run lên, luống cuống tay chân vội vã leo ra khỏi bồn tắm, nhưng lại bị anh ngăn lại. “Vào cũng vào rồi, vậy thì tắm chung luôn đi, dù sao trên người em đều ướt cà rồi mà.”

“Anh… anh không sao chứ?”. “Không có việc gì, đợi lát nữa ra ngoài thoa thuốc lên là được.”

“Để. để em xem thử”

“Đừng nhìn nữa, cởi đồ ra rồi tắm thôi, xem như chúng ta nghiêm túc tắm uyên ương một lần đi Cổ Thành Trung chọn việc nhẹ tránh việc năng chế nhạo nói.

Cảnh tay dụng phải thành bồn tắm, hình như đã đè trúng mạch đập, đau đớn qua đi nhức nhối lại tới, anh có chút mệt mỏi, cả người không có sức lực, còn đang chậm chạp hòa hoãn lại.

Chắc là bị thâm tím rồi, cô nhóc này mà nhìn thấy rồi lại tự trách mình chân tay vụng về rồi đau lòng cho mà xem.

Sao anh nỡ được cơ chứ?

Anh biết mình bị thương, nhưng anh không muốn cô lo lắng.

Hứa Trúc Linh ngoan ngoãn cởi quần áo của mình ra, Cổ Thành Trung lại cho thêm nước vào bồn tắm.

Bồn tắm rất lớn, hai người nằm xuống chung với nhau có khi còn thừa ra rất nhiều khoảng trống.

Bọn họ đều đang trần truồng, thân thể khó tránh khỏi sẽ va chạm vào nhau.

Trên mặt nước có bọt xà phòng, che mất đi một ít cảnh xuân, làm cho cô không cảm thấy xấu hổ cho lám. “Em xoa bóp cho anh nhé?”.

Có yếu ớt nói. “Anh nói rồi, anh không sao.”

“Anh còn an ủi em… sao anh không bao giờ mắng em thế, em hay làm hàng chuyện thế mà “Anh mắng em làm gì? Cưới vợ về là để cứng chiều chứ không phải để trút giận. Huống hồ chí em cũng không cố ý mà, người như em anh so đo làm gì, làm thể khác nào anh không biết tha thứ đâu?”

“Sao miệng anh lúc nào cũng ngụy biện hết vậy?”. “Nếu mà cưng chiều vợ là ngụy biện, vậy anh càng phải ngụy biện tới cùng mới được. Em đừng để trong lòng, chút đau đớn này không là gì đâu, vài ngày nữa sẽ khỏi thôi. Lần sau em chú ý chút là được rồi, em mà ngã ở đâu thì anh lại đau lòng.”

“Cổ Thành Trung… cảm ơn anh vì đã tốt với em như thế ”

Hứa Trúc Linh bởi tới ôm chặt lấy anh.

Cổ Thành Trung bất ngờ, anh không kịp phản ứng lại, cơ thể trong nháy mắt cứng lại.

Ôm nhau thành thật mà không lộn xộn như thế này… đây chắc chắn là lần đầu tiên từ trước tới giờ

Cơ thể Hứa Trúc Linh mềm mại ấm áp, cánh tay nhỏ nhắn trắng trắng mềm mềm ôm lấy cổ anh, cô ôm lấy anh thật chặt. Cổ Thành Trung ngay lập tức cứng đó không dám cử động, thậm chí anh còn cảm thấy máu trong người mình đang cuốn cuộn chảy, bụng dưới như đang có một ngọn lửa đang cháy hừng hực.

Sau đó anh vươn tay, trở tay ôm chặt lấy cô

Đôi lúc sẽ xảy ra những phản ứng sinh lý bình thường như thế này, nhưng anh lại không hề có chút ý niệm không chính đáng nào.

Ham muốn…

Giờ khắc này thật yên tĩnh.

Anh ôm cô vào lòng, chỉ như thế thôi là anh đã cảm thấy mình hạnh phúc và thỏa mãn lắm rồi. Cứ ôm chặt cô như thế, cảm nhận được cô thật sự đang tồn tại, cảm giác này thật tốt. “Hứa Trúc Linh, anh yêu em.”

Cổ Thành Trung vùi đầu vào bả vai cô, nhẹ nhàng cắn một cái, thâm trầm phun ra sáu chữ.

Hứa Trúc Linh nhếch miệng cười, cô nói: “Anh Trung, em bằng lòng gà cho anh. Em đợi anh đến cưới em, có được không?”

ĐƯỢC ”

Cổ Thành Trung trình trọng gật đầu, một chữ ngắn ngủi như vậy nhưng lại là lời hứa hơn một đời một kiếp này anh dành cho cô

Linh Linh.

Anh cũng bằng lòng cưới em.

Cả đời này cũng chỉ muốn cưới một minh em,

Dùng hết toàn bộ sức lực của mình.

Dâng tặng cả thế giới của anh, cho em.

Mấy ngày nay Cổ Thành Trung không đi đến tập đoàn mà xử lý công việc tại nhà.

Rõ ràng chẳng ai nói tin tức này ra cả, nhưng nó lại được truyền đi rất nhanh, bên ngoài náo nhiệt như mưa bão.

Sau khi Ngôn Minh Phúc hay tin, ông ấy lập tức chay den.

Hai người vào trong thư phòng, Ngôn Minh Phúc mở miệng nói, câu đầu tiên vậy mà là: “Hai chân cầu tàn tật thật hay là cậu đang giả vờ vậy?”. “Anh nghĩ xem?”.

Cổ Thành Trung nhàn nhạt đáp, anh nhíu mày,

Ngôn Minh Phúc nghe thế, ông ấy nhìn anh kỹ càng một hồi lâu, vẻ mặt nghĩ mãi không ra “Tần tất thất áp “Bây giờ vẫn không thể đưa ra quyết định, nhưng hai chân vẫn có cảm giác, có khả năng hồi phục lại được, nhưng bác sĩ nói cơ hội chỉ có năm mươi phần trầm thôi, Tin tức này trừ chủ An và Khương Anh Tùng ra thì những người khác cũng không ai biết “Kể cả Hữa Trúc Linh?”.

Cổ Thành Trung lại hơi nhíu mày, nói: “Anh muốn làm gì?”. “Thứ nhất, tôi không muốn cô ấy ôm lấy hi vọng rồi nhận lấy lại là sự tuyệt vọng. Thứ hai, tôi cần làm cho vài tại mắt của một số người mất cảnh giác, phải khiến bọn họ nghĩ rằng hai chân của tôi thật sự tàn tật, chẳng khác gì một tên vô dụng. Tôi cố tình đóng cửa không ra ngoài cũng là để chúng cho rằng tôi đã chưa gương dậy nổi rồi hoàn toàn buông lỏng phòng bị làm như thể cũng có thể xem thử cái đất Đà Nẵng này có bao nhiêu người có quyết tâm nhìn chằm chằm tập đoàn Cổ Linh và J&C như hổ đói.”

“Hơn nữa, mục đích của tôi không chỉ có như thể tôi còn muốn thử thăm dò Kettering nữa kìa.”

“Nói thử xem?”.

Ngôn Minh Phúc nghe tới đây, ông ấy lập tức nổi lên hứng thủ, nhìn không được truy hỏi Cô Thành Trung đến cùng, “Lucia luôn miệng nói không có quan hệ gì với cái chết của anh hai, kết quả điều tra của tôi cũng như mớ tơ rối tung chẳng rõ ràng gì. Tôi không thể vì chuyện này mà giản chó đánh mèo lên Kettering được làm như thể là danh không chính, ngôn không thuận. Mà tôi lúc này cũng không có đủ năng lực để đối đầu với một dòng họ lớn lâu đời như thế. Tôi đã tìm được tài liệu về hacker năm đó, người đó đúng thật là người ngồi chung chiến tuyến với chúng ta. Tôi muốn lên đám tai mắt điều tra người này, còn cần anh giúp đỡ đây.”

“Hacker đó tên là gì vậy?”. “Biệt hiệu là K.”

“Ku?”.

Ngôn Minh Phúc gật đầu: “Chuyện này cậu cứ giao cho tôi đi, Ảnh Họa Bì ở London cũng có thể lực của riêng mình, làm chuyện gì cũng rất bí mật. Nhưng mà năm đó, người chết trên chiếc du thuyền kia nhiều vô cùng, cậu xác định người nọ vẫn chưa chết?”. “Không có, nhưng Lucia có một người anh trai, cũng là người nắm quyền của Kettering, anh ta tên là Lance. Anh ta cũng đang điều tra chuyện này, sở dĩ tôi chọn thành lập công ty con ở London cũng là vì theo dõi từng động tác của Kettering. Anh ta đang điều tra người này, dòng họ Kettering lại rất lớn, nhưng mà nội đầu cực kỳ nghiêm trọng, trước mắt tôi vẫn chưa có cách tra được cụ thể nói đấu như thế nào thôi.”

“Lance muốn dựa vào Bitcoin để thu được số tiến khổng lồ, đó là lí do mà anh ta đặt mục tiêu lên hacker năm đó. Và lại, dạo gần đây Khương Anh Tùng cũng đã điều tra ra được, có một vài lực lượng thần bí đã đến Đà Nẵng. Nếu tôi đoán không nhầm thì đó là người của Kettering, Lance đang lên kế hoạch để tính kế với tôi.”

“Tại sao Lance lại phải tinh kế cậu, chẳng lẽ cậu cũng biết điều khiển Bitcoin?”. Ngôn Minh Phúc nhíu mày nói.

Loại tiền tệ này trên toàn thế giới phát hành không nhiều, một số hacker cao cấp vì trộm những đồng tiền này mà trở nên giàu có rất nhanh chóng.

Bởi vì mỗi đồng tiền Bitcoin có thể đổi lấy rất nhiều tiền thật, chỉ cần xử lý tốt, có thể không làm gì nhiều mà lại có thu hoạch cực kì khá khẩm, nó có thể khiến người ta phất lên trong một đêm, cũng có thể trong nháy mắt hóa thành hư không. Đây chẳng khác gì một văn bạc cực kì lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.