Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 764



Chương 764: Hành động ngầm

“Cái cái cái này… lẽ nào tối qua là thật?”

“Ông già Noel không mang đi được rồi, tặng em đấy” Cố Thành Trung đứng sau lưng cô, lạnh nhạt nói: “Chúng nó là một cặp vợ chồng, con nhỏ hơn chính là con của chúng, em có thể đem tặng cho Dao Dao coi như là quà Giáng Sinh.

“Chuyện tối qua là thật? Thực sự không phải là mơ? Vậy… vậy bộ váy công chúa với xe bí ngô của em đâu?”

“Váy ở trong tủ, còn xe thì ở trong nhà kho”

“Thật! Hoá ra mấy thứ này là thật!

Hứa Trúc Linh kích động nhảy lên người Gố Thành Trung, bám trên người anh như con Koala: “Em cứ nghĩ là mình đang mơ, ai ngờ đều là thật!”

“Đương nhiên là thật rễ Cố Thành Trung vuốt nhẹ chóp mũi của cô, trên mặt tràn đầy ý cười dịu dàng Lúc này, Phó Minh Tước đi tới, bế Dao Dao lên, nói: “Trẻ con vẫn còn ở đây, hai người có thể trông giúp tôi chút không? Tôi có việc phải đi trước”

“Anh không ở lại ăn sáng sao?”

Hứa Trúc Linh từ trên người Cố Thành Trung tuột xuống.

“Không được. Sự nhãn nại của con người cũng có giới hạn, tôi cũng phải biết có chừng mực mà dừng lại.”

Anh ta cười nhạt, bên trong vẫn còn ý tứ gì đó.

“Vậy… được thôi”

Mắt thấy anh ta quay người rời đi, Hứa Trúc Linh tự nhiên nhớ ra thứ gì đó, lo lắng hỏi: “Vậy… sau này chúng ta là kẻ thù sao?”

Phó Minh Tước nghe vậy bất chợt dừng lại, liếc nhìn Hứa Trúc Linh.

Sau cùng cũng không nói thêm gì, nhấc chân rời đi.

Vừa ra cửa, Phó Minh Diệu như cảm nhận được điều gì đó, nghi ngờ hỏi: “Bố và mẹ sẽ trở thành kẻ thù sao?”

“Không đâu.”

“Vậy bố và chú hai sẽ trở thành kẻ thù sao?” Chú hai của bé chính là Cố Thành Trung.

“Chuyên của người lớn, trẻ con không cần quan tâm đâu. Con vẫn còn quá nhỏ”

“Con không nhỏ nữa rồi, con có thể chăm sóc bố rồi.”

“Dao Dao, con phải tin tưởng bố, tất cả những chuyện bố làm là vì muốn mẹ con quay về, gia đình ta ba người được đoàn tụ, con hiểu không?”

Dao Dao nghe những lời này, như hiểu như: không gật đầu.

Mẹ đã đi lâu lắm rồi, mọi người đều nói mẹ đã lên thiên đường rồi.

Mà chỗ đó, chỉ có người chết mới đến được.

Nhưng bố lại luôn tin rằng mẹ sẽ quay về, cả nhà sẽ được đoàn tụ.

Bé không muốn làm bố không vui, bố nói mẹ có thể quay về thì cứ tin bố đi.

Tối qua vãn còn ồn áo náo nhỉ: nay mọi người đều đã lần lượt ra về hết r Qua vài ngày nữa là Tết Nguyên Đán, cô sẽ bước sang tuổi hai mươi mốt, mà Cố Thành Trung cũng ba mươi mốt tuổi rồi.

Vào ngày tết Nguyên Đán, mọi người đều đang đón giao thừa thì Kettering xảy ra chuyện lớn Những bằng chứng về hành vi rửa tiền của Lance bị phanh phui và giao cho quản lý cấp cao, ngay cả hoàng gia cũng hoảng hốt.

Lance bị đưa vào tù, nói là sẽ tiếp nhận điều tra.

“Là K, là tên khốn Cố Thiện Linh bịa đặt sự thật, mấy cái bãng chứng kia đều là giả”

Hệ thống máy tính của anh ta có tường lửa mạnh nhất, mỗi ngày đều được kiểm tra, bất cứ người ngoài nào muốn xâm nhập, đều sẽ bị loại bỏ ngay từ đầu.

Nhưng lần này, đối phương dùng virus phá được tường lửa, trong vòng ba phút ngắn ngủi, đã đánh cắp hầu hết những chứng cứ trong máy tính anh ta.

Rửa tiền, kế hoạch ghê tởm thôn tính công ty bí mật huy động thị trường chứng khoán…vv.

Những thứ này, từng cái từng cái, đã đủ để làm mất hết uy tín của anh ta rồi.

Nhưng mấy thứ này cũng chẳng thể nào giết được Lance, ngồi tù mấy ngày là được thả ra.

Mặt mũi của Antonio, ngay cả Charles cũng phải kiêng nể vài phần.

Động vào con trưởng của Kettering, chính là lời tuyên chiến trực tiếp với hoàng gia.

Vương thượng mới lên ngôi, chế độ vẫn chưa hoàn toàn được ổn định, đây không phải là chuyện đùa.

Tuy nhiên, những chuyện này rắc rối đến mức gây ra nhiều náo động, Lance không thể tẩy trắng được.

Thị trường chứng khoán công ty do anh ta đứng tên cũng đã tụt xuống mức tối thiểu, không ai còn dám mua cổ phiếu đó nữa.

Nhưng mà thời gian này, Lucia cũng đã bơm cho anh ta một khoản tiền rất lớn để anh 1a có thể nghỉ ngơi, sớm có ngày vực dậy.

Nhưng… lãnh đạo cấp cao của công ty lần lượt bị ám sát.

Ban giám đốc lập tức hoảng sợ.

Antonio ngồi nhìn tất cả chuyện này, cũng không ngăn cản, để mặc cho mọi thứ tự phát triển.

Ông ta không nhìn quá trình, chỉ nhìn kết quả.

Cố Thành Trung khó lắm mới được nghỉ ngơi vài ngày, bây giờ ngày ngày lại phải chạy đến công ty, bộ dạng như mấy kẻ lang thang ngoài đường vậy.

Mà anh cũng đã xem tin tức, trong lòng cũng thấy hoảng sợ.

Cứ sau vài ngày, những người bên cạnh Lance lại có người mất tích hoặc bị sát hại.

Mũi nhọn hướng về Josh.

Đạo lý lợi dụng lúc người ta xuống dốc mà ra tay này mọi người đều hiểu, thậm chí, giới truyền thông còn thổi phồng lên, công khai nghỉ ngờ có phải Josh thừa thắng xông lên truy sát tới cùng, làm ra những chuyện như thế này.

Đêm khuya, khi Cố Thành Trung quay về, đèn trong nhà vẫn sáng Cô bé của anh đang nằm cuộn tròn thành một quả bóng, ngủ thiếp đi trên sofa.

Anh nhẹ nhàng đi tới, bế ngang người cô lên rồi bước lên lầu.

Hứa Trúc Linh ngủ không sâu giấc, nhanh chóng tỉnh lại, ngửi thấy mùi hương quen thuộc thì lại cảm thấy nhẹ nhõm.

€ô dụi dụi mắt, bên tai truyền đến một giọng nói dịu dàng: “Anh đánh thức em à?”

“Không đâu, lúc nãy em vẫn chưa ngủ say.

Dạo này anh về nhà càng ngày càng muộn, có phải vì chuyện của Lance không?”

“Ừ, mọi chuyện có chút khó giải quyết”

“Đây rõ ràng là vu cáo hãm hại mà, Josh thăng thì đuổi cùng giết tận cũng là điều dễ hiểu, nhưng gây ra tiếng động lớn như vậy làm gì. Chắc chắn là có người cố ý muốn tạt nước bẩn” Cô thở hổn hển nói.

“Cô nhóc của anh sao tự dưng bây giờ lại thông minh thế”

“Tại vì có thầy dạy tốt đấy. Mà chuyện đó rốt cuộc là thế nào, em lo lắng cho anh lắm”

“Em nói không sai, việc hắt nước bẩn là quá rõ ràng, chúng ta đều biết rõ điều đó, nhưng người ngoài lại không nghĩ như vậy. Bởi vì Josh hoàn toàn có lý do để làm điều đó”

“Vả lại, Lance làm việc rất tỉ mỉ cẩn trọng, lại hay đa nghỉ, ngay cả anh ta đủ thông minh, biết rằng .Josh có thể bị hãm hại, có người đang đứng bên kia núi xem hổ đấu nhau, anh ta cũng chỉ đoán được năm mươi phần trăm, mấy chuyện còn lại thì nghĩ là do ,Josh làm Mà hướng gió bên ngoài, chỉ cần có người tác động một chút, sẽ bị mất kiểm soát”

“Ý anh là, có người muốn làm ngư ông đắc lợi?”

Hứa Trúc Linh ngay lập tức lấy lại tinh thần, lo lắng cho Cố Thành Trung.

Người đứng đẳng sau kiểm soát quá đáng sợ rồi, cố ý châm ngòi lửa, khiến hai bên cưỡi hổ khó xuống, buộc phải đánh nhau.

Đợi khi hai bên bị tổn thất nhiều rồi, sẽ chạy ra nhặt chiến lợi phẩm.

“Người này rốt cuộc là ai?” Cô nghi hoặc hỏi: “Trước đây chưa từng xuất hiện đúng không?”

“Chắc là chưa từng xuất hiện, dạo này hành động rất thường xuyên, bọn anh mới nhận ra có điều bất ổn. Chân tướng mới có thể từng bước xuất hiện, bọn anh chỉ có thể bắt đầu xem xét từ nhưng vụ án mạng, xem xem có thu được manh mối gì không”

“Được rồi, chuyện này đều giao cho anh đi, em vẫn là đừng nghĩ nữa, kẻo lại hỏng hết cả não.”

Hứa Trúc Linh gật đầu, dù sao bản thân cô vắt óc suy nghĩ cũng chẳng hiểu gì.

Cô không thể giải quyết giúp anh, chỉ có thể đứng sau chăm sóc, trở thành hậu phương vững chắc của anh, để anh không phải lo lắng Gô nhanh chóng đi chuẩn bị nước tắm và đồ ngủ cho anh, rồi chạy lên ủ ấm giường.

Đợi anh ngồi lên giường mới bóp vai cho anh “Trúc Linh, em có muốn về nhà không?”

“Dù sao đây cũng không phải đất nước của mình, ở lại đây thích nghỉ vẫn sẽ gặp khó khăn”

“Đợi qua thời gian này chúng mình sẽ quay về một chuyến, nhưng mà bây giờ phải để em chịu khổ một chút rồi”

“Em chịu khổ? Ý anh là gì?”

Hứa Trúc Linh không hiểu, Cố Thành Trung chỉ cười không nói.

Sáng hôm sau, Hứa Trúc Linh bị hàng loạt tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Cô mơ màng nghe điện thoại, là giọng của Kỷ Nguyệt Trâm “Trúc Linh, cô giỏi thật đấy, không nói không rằng mà có em bé rồi. Chúc mừng chúc mừng! Hôm Giáng Sinh sao không nói thế?

Còn bày đặt giấu giếm”

Gì cơ? Em bé?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.