Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 770



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 770: Cảm giác ở rể

Cố Ngọc Vy vô cùng tức giận, ngay cả khi đó là một đứa trẻ, thì nó cũng thật quá đáng šy cổ áo đứa trẻ, kẹp vào nách, : “Cậu nhóc, nhóc nghĩ rằng cô không dám làm gì nhóc sao?”

Mẹ cậu nhóc chú ý thấy liên hốt hoảng chạy đến Cô ta nhìn thấy Hứa Trúc Linh ngồi trên mặt đất, vẻ mặt đau đớn, và cô ta biết rằng con mình đang gặp rắc rối.

Cô ta muốn giật đứa trẻ lại, nhưng không ngờ cổ tay cô ta đã bị Cố Ngọc Vy siết chặt.

Cố Ngọc Vy gia sức kẹp, khiến người mẹ cau mày vì đau đớn.

“Cô… Cô muốn làm gì, cô muốn động tay động chân với tôi ở nơi công cộng sao?”

“Tôi tính khí không tốt, lần trước người cô đụng phải không phải tôi, mà là chị dâu t dâu tôi độ lượng không so đo tính toán với cô.

Nhung bây giờ chị ấy đang mang thai, bị cô dọa thành như vậy, sợ đến mức ngã lăn ra đất, món nợ này tôi phải tính sổ với cô”

“Nếu đứa bé trong bụng chị tôi có mệnh hệ gì, cô cứ liệu đấy cho tôi!”

“Cô có gì thì cứ tìm tôi, không được đụng tới con trai tôi, trẻ con vô tội!”

“Vô tội, trẻ em phải dạy dỗ từ nhỏ, tôi thấy đứa trẻ này, sau này cũng chẳng có phẩm hạnh tốt đẹp gì, biến đi cho khuất “Mẹ, cứu con… kẻ sát nhân đến rồi, con phải đi tìm chú cảnh sát, để chú cảnh sát bản chết cô!”

Đứa trẻ liên tục vùng vãy và khóc thét trên tay Cố Ngọc Vy khiến nhiều người tò mò nhòm ngó.

Người mẹ cũng nhân cơ hội đó ngồi bệt dưới đất, khóc lóc kể lể, răng Cố Ngọc Vy bắt nạt con nít Một số người trong đám đông nhận ra Hứa Trúc Linh và từng người một thốt lên kinh ngạc.

“Đây không phải mợ chủ nhà họ Cố sao?”

“Nghe nói rằng vừa đi trăng mật từ nước ngoài về, và giờ đang dưỡng thai”

“Tôi cũng đã đọc được tin tức này. Tổng giám đốc Trung vì cô ấy mà không đi làm việc nữa. Cặp vợ chồng kiểu mẫu ở Đà Nẵng, bây giờ có chuyện gì vậy?”

“Đừng nhắc nữa, cậu nhóc này thật quá đáng, chơi máy bay không người lái đụng trúng người ta, sợ té lăn ra đất. Cô ấy không phải dạng vừa đâu, con gái thứ tư nhà họ Cố, một bác sĩ quân y nổi tiếng! Hai mẹ con này đúng là có mắt như mù, dám đắc tội với người như vậy”

“Bọn họ đúng là đáng đời, dám đụng đến phụ nữ mang thai sao? Dám đụng đến vợ tôi, cho dù tôi không có quyền không có lực, tôi cũng không để yên cho hai người đâu!”

Khi nghe được những lời này, bà mẹ mới nhận ra Hứa Trúc Linh là ai, lúc này bà mẹ mới sợ chết khiếp.

Cô ta không giả vờ nữa, vội vàng bò dậy và tét thật mạnh vào mông con trai mình.

“Mau xin lỗi dì, nhanh lên!”

“Con không sai, con không sai, họ là người xấu, họ bắt nạt con!”

Đứa trẻ không hối cải, thậm chí còn cẳn thật mạnh vào tay Cố Ngọc Vy.

Vết cần rất sâu đến nỗi chảy cả máu.

Cố Ngọc Vy vì quá đau mà phải buông tay ra, đứa trẻ đã làm mặt xấu rồi bỏ chạy.

“Quay lại, quay lại đây mau!”

Người mẹ liên tục hét lên nhưng cậu bé hoàn toàn không nghe thấy và cứ thể bỏ chạy.

Mẹ đang ngồi dưới đất, nhận ra sự việc sẽ khó giải quyết.

Đứa trẻ liên tục nhìn lại phía sau xem Cố Ngọc Vy có đuổi theo mình không, nhưng không may va phải ai đó và ngã xuống đất.

Cậu bé nhìn lên và thấy một người đàn ông cao lớn.

Cố Thành Trung và Nguyên Doanh ở gần đó, vì vậy họ đến rất nhanh.

“Anh, tóm lấy thãng nhóc!”

Cố Ngọc Vy vội vàng nói.

Cố Thành Trung liếc mắt, tóm cổ áo đứa trẻ lên, bế nó trở lại chỗ cũ.

“Chú. chú thả tôi ra, các người đều là kẻ xấu, tôi sẽ bảo cô giáo bắt hết các người lại!”

Cố Thành Trung bước tới, ném cậu nhóc cho người phụ nữ, và sải bước về phía trước để kiểm tra vết thương của Hứa Trúc Linh.

“Sao rồi?”

“Em đi cùng anh, chuyện này để Khương Anh Tùng giải quyết là được. Em cũng là bác sĩ, bệnh viện gần đây cũng có người quen Không xác nhận Trúc Linh không sao, em cũng không yên tâm.”

“Tôi không sao… Tôi cũng không bị chảy máu ở đâu, đúng không? Có Cố Thành Trung đi cùng tôi là được rồi, cậu thay tôi dạy dỗ cho cậu nhóc kia một bài học!”

“Thật không?”

Đúng là không chảy máu ở đâu, nhưng cũng khó tránh khỏi việc động thai.

“Cậu ở lại đây đi, cậu cũng bị chọc giận mà, ở đây giải quyết. Nhà họ Cố không sợ phiền phức, mặc sức xử lý”

Đúng lúc này, tiếng còi xe cứu thương vang lên.

Cố Thành Trung bế cô lên và đưa cô vào xe.

Có Cố Thành Trung ở cạnh, Cố Ngọc Vy cũng có thể yên tâm đôi chút.

Cô ấy quay đầu nhìn hai mẹ con, hung hăng nheo mắt: “Hai người, chúng ta có chuyện cần nói rồi”

Lên xe, Hứa Trúc Linh thở phào nhẹ nhõm.

Khi đến bệnh viện, bác sĩ đã lấy máu xét nghiệm và thực hiện các kiểm tra khác nhau.

Cuối cùng cô cũng hiểu thế nào là kiểm tra toàn diện.

Kết quả kiểm tra cho thấy thai nhi ổn Tin tức này đã làm kinh động đến ông cụ.

Ông cụ vội vàng chạy đến bệnh viện, và họ cũng vừa nhận được tờ xét nghiệm Hứa Trúc Linh thở phào nhẹ nhốm, may mà vở kịch diễn rất toàn diện, cho dù có người tới cũng không phát hiện ra điều gì không ổn.

Ông cụ cẩn thận nghiên cứu từng chữ trong tờ xét nghiệm, và cuối cùng sau khi xác nhận mọi chuyện đều ổn, ông mới an tâm thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, ông cụ đánh Cố Thành Trung một cách không khách sao.

“Con chăm sóc vợ như thế à! Đến thời khắc quan trọng lại định cho bố tiệt tôn à?”

“Bố, con biết mình sai rồi, sau này con nhất định sẽ ở cạnh Trúc Linh không rời nửa bước.”

“Nói miệng thì có ích gì, lần sau lại xảy ra chuyện này, bố sẽ đánh gấy chân con” Ông hung hăng nói, nhưng khi nhìn Hứa Trúc Linh, ông lập tức bình tĩnh trở lại: “Trúc Linh, bị dọa khiếp sợ rồi đúng không, mau về nhà nghỉ ngơi.”

“Bố, con cũng có lỗi, lần sau con sẽ chú ý hơn”

“Chuyện này không liên quan gì đến con, con đừng lo lắng, ai bắt nạt con, bố sẽ bắt nạt ngươi đó. Đứa bé có sao không? Bố vẫn được làm ông nội!”

Cố Thành Trung nhìn thấy bố mình coi trọng Hứa Trúc Linh, có cảm giác như mình là con rể, còn Hứa Trúc Linh là con gái nhà họ Cố.

Tại sao cảm giác mình ở rể lại mạnh mẽ như vậy?

Anh có thực sự là con ruột không? Hay là nhặt ở đâu về?

‘Vê đến nhà, ông cụ chuẩn bị đồ ăn đồ uống để cô bồi bổ.

Còn Cố Thành Trung bị phạt chạy năm mươi vòng quanh biệt thự và không được phép ăn cho đến khi kết thúc đường chạy. Ông cụ sợ cô cảm thấy đau lòng, vừa gắp rau cho cô, vừa tẩy não cô: “Không thương tiếc người đàn ông nhà mình, người đàn ông cưới về, là con ngựa mua về, hiểu không? Đàn ông là phải chỉnh đốn, một ngày không ăn đòn không nên thân, sẽ được nước lấn tới, phải nghiêm khắc dạy dỗ. Con phải thiết lập uy nghiêm tuyệt đối ở nhà, bảo nó giặt quần áo, nó không dám nấu cơm, bảo nó lau nhà, nó không dám đi nhổ cỏ.”

“Bố là người từng trải, từ từ sẽ dạy con!”

“Bố, Cố Thành Trung… có phải con ruột của bố không vậy?” Hứa Trúc Linh hỏi lí nhí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.