Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 872



Chương 872

 

“Được rồi, tất cả chân tướng đã sáng tỏ, tôi và .Josh không hề có liên quan, vậy xin phu nhân hãy thả .Josh ra để trả lại công bằng cho tôi.”

 

“Muốn gặp .Josh cũng được, Cố Thiện Linh đi gặp một mình”

 

“Bà đã làm gì .Josh?”

 

“Chẳng phải đợi lát nữa thì cậu sẽ biết sao?”

 

Phu nhân dẫn Cố Thiện Linh đi, những người còn lại bên trong nhà dần dần ít đi.

 

Phó Minh Tước mở miệng nói rời đi trước, Diên đứng dậy kêu Strzyga tiên khách.

 

Hứa Trúc Linh vội vàng đứng dậy, nói: “Diên, tôi muốn nói riêng với cậu mấy câu”

 

“Hình như giữa tôi và cô không có gì để nói.”

 

“Coi như là vì kết thúc tình cảm trước đây, hoặc là từ trước đến giờ cậu hoàn toàn chưa từng coi tôi là bạn!”

 

Cô vừa nói lời này xong, bên trong nhà yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

 

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, một lúc lâu ấy mới mở miệng nói: “Cô muốn nói cái gì, nói tóm tắt, thời gian của tôi có hạn”

 

“Cố Thành Trung, anh chờ em ở bên ngoài được không, em sẽ ra nhanh thôi.”

 

“Được, anh chờ em cùng nhau về nhà”

 

Trong lúc nhất thời bên trong nhà chỉ còn lại hai người bọn họ.

 

Diên đưa lưng về phía cô, giữ vững tư thế muốn rời đi chứ hoàn toàn không định xoay người lại: “Diên, tôi vẫn luôn nghĩ nếu như đêm hôm đó tôi không có đồng ý với cậu thì có phải cậu sẽ không biến thành dáng vẻ như bây giờ không? Trước kia tôi nghĩ cậu rất đơn giản, rất tốt đẹp, còn có chút đáng yêu.

 

Tôi vẫn luôn coi cậu là một cô gái, cảm thấy cậu giống hệt như búp bê sứ, rất sạch sẽ. Tôi muốn đối tốt với cậu, cậu không thể đi không thể nói, tôi càng thêm muốn đối tốt với cậu: “Sau khi cậu gặp chuyện không may, tôi tìm mọi cách để đền bù, nhưng cậu chưa từng cho tôi cơ hội. Tôi nhìn thấy cậu thay đổi từng chút một, trở nên rất xa lạ và đáng sợ. Cậu coi thường sinh mạng, thủ đoạn sắc bén đến mức người ta nghe thấy mà sợ hãi ở London. Tôi nghĩ là tôi nợ cậu cái gì đó mới khiến cho cậu như vậy?”

 

“Đúng là những tổn thương cậu phải gánh chịu không có cách nào đền bù, nhưng tại sao cậu lại trút sự điên cuồng của mình lên người người khác? Tôi từng thấy người có lòng dạ độc ác, nhưng chưa từng thấy người đáng sợ như cậu. Hay là hành động của tôi là bàn đạp khơi dậy sự tàn ác bên trong con người cậu? Cậu có biết một khi con người bắt đầu thay đổi sẽ rất khó quay đầu không”

 

“Người hiền bị người hiếp, ngựa hiền bị người cưỡi. Kết quả của sự lương thiện là cái gì?”

 

Hứa Trúc Linh lạnh giọng nói: “Đúng, người hiền bị người hiếp. Diên, tôi hỏi cậu, rõ ràng cậu biết mình bị Lance làm hại không thể đứng lên đi lại, không thể lớn lên một cách bình thường, cho dù nói được cũng phải giả vờ câm điếc. Cậu là ai, cậu là hacker K tiếng tăm lừng lẫy, vụ ăn trộm bitcoin lúc trước đã làm chấn động cả London”

 

“Cậu hoàn toàn không cần phải che giấu tài năng, cậu hoàn toàn không muốn tham gia tranh đấu gia tộc. Nếu con người có dã tâm thì không thể thuần túy như vậy. Cậu cố gắng vươn lên đứng đầu là bởi vì phu nhân ép cậu. Bà ta muốn cho.

 

cậu trở thành người nổi bật, muốn cho cậu ngồi vững ở địa vị cao. Cho nên nhiều năm trước bà ta không tiếc nuôi dưỡng con cờ như .Josh để lót đường cho cậu!”

 

“Cậu có năng lực chống lại Lance nhưng cậu không có sự lựa chọn nên vẫn luôn ở vào thế yếu. Sự kiện đó đã khiến cậu hoàn toàn thay đổi. Có phải trả thù rất sung sướng không, nhưng kết quả là cái gì? Josh đã xảy ra chuyện! Cậu thấy ánh mắt Strzyga nhìn cậu không? Tràn đầy sợ hãi! Cậu nhìn lại trên dưới lâu đài này xem, những người giúp việc biết cậu đối xử với cậu như thế nào?”

 

“Kẻ hại người đáng chết, nhưng tuyệt đối không nên dùng thủ đoạn cực đoan hại người thành ra hại mình. Cậu thật sự đã thắng, đánh bại Lance và trở thành người thừa kế duy nhất.

 

Josh hy sinh vì cậu, Cố Thiện Linh, nhà họ Cố và Lance tiêu diệt nhau lâu như vậy đã tổn thất bao nhiêu, nay đều thành đá kê chân của cậu”

 

“Diên, cậu thật sự rất thông minh, tính toán quá nhiều, tôi cũng không biết mình có may mắn nằm ở trong kế hoạch của cậu không? Khi nào cậu lợi dụng tôi tính toán Cố Thành Trung để hoàn toàn diệt trừ kẻ địch của cậu?”

 

Hứa Trúc Linh gằn từng chữ một.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.