Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em

Chương 173: 173: Cổ Đông Lớn Nhất




-Tôi thật sự có suy nghĩ này!
Tô Vũ Đồng cười từ tốn, nhìn Đường Đường một cái.

Đường Đường lập tức hiểu ý lấy sổ cổ phần trưng ra trước mặt mọi người:
-Trên tay chủ tịch Tô của chúng tôi có hơn nửa số cổ phần của Tô Thị, do Tô Thành Kiệt quản lý không thỏa đáng, tạo nên tổn thất cực lớn cho công ty, cho nên chúng tôi lấy thân phận cổ đông lớn nhất yêu cầu tổ chức chọn lại tổng giám đốc.

Lời này của Đường Đường, giống như viên đạn siêu cấp vậy, xuyên qua hàng nghìn tầng sóng.

Các ủy viên liền bắt đầu nhộn nhạo, lập tức đứng dậy đi xem con số trên sổ cổ phần, thấy là 51%, ai nấy sắc mặt đều thay đổi, lại bắt đầu bàn tán.

Tô Vũ Nồng không ngờ trên tay Tô Vũ Đồng lại có nhiều cổ phần như vậy, mặt không tin nổi, vội vã lôi kéo phiếu cho mình:
-Các vị ủy viên, cổ phần trên tay không đại diện cho năng lực, tôi làm việc ở Tô Thị mấy năm rồi, rất hiểu tình hình phát triển và công việc ở Tô Thị.

Các vị chọn tôi làm tổng giám đốc, tôi nhất định sẽ mang đến cho các vị lợi ích nhiều hơn, tôi đảm bảo trong năm nay thu nhập của công ty sẽ tăng thêm 5%.

Nghe thấy cô ta ba hoa, Tô Vũ Đồng xách túi, nhếch môi cười nói:
-Nếu cô đã có năng lực tốt như vậy, hiện tại công ty không còn lấy một đồng vốn xoay vòng nào, cô nói thử xem điều này giải quyết thế nào trước đi?
Các cổ đông và ủy viên đều không phải đồ ngốc, trong lòng bọn họ tất nhiên là để lợi ích lên hàng đầu.

Quả nhiên, bọn họ nghe thấy câu hỏi của Tô Vũ Đồng, toàn bộ ánh mắt đều tập trung lên người Tô Vũ Nồng.


Tô Vũ Nồng nào có biết giải quyết thế nào, liền đơ ra.

Vì cô ta rất rõ, tiền của công ty và tiền trong nhà, toàn bộ đều bị mẹ mình lấy đi cứu cô ta rồi.

Muốn vận hành một công ty, cái cần không phải là con số nhỏ, trong thời gian ngắn cô ta thực sự không có cách gì.

Thấy cô ta không nói ra lời, giám đốc Trình ý tứ nhìn Tô Vũ Đồng:
-Chủ tịch Tô, vậy cô có cách gì?
Cố Triều Tịch luôn nghe ngóng về Tô Vũ Đồng qua ông, ông rất tò mò về Tô Vũ Đồng, rốt cuộc cô có chỗ nào đáng để tổng giám đốc Cố để tâm như vậy.

Tô Vũ Nồng nghe thấy lời của giám đốc Trình, cho rằng ông đang giúp cô giải vây, cắn ngược lại hỏi:
-Đúng đó, không phải cô cũng muốn làm tổng giám đốc sao, cô nói trước cô có cách gì đi.

Cô ta không có cách, cô ta không tin cô sẽ có cách.

Tô Vũ Đồng không hoảng hốt thay đổi tư thế ngồi, nhàn nhã dựa vào ghế, nói:
-Chỉ cần tôi nói một câu, đất và 15 nghìn tỷ của Hoa Thành sẽ lập tức được chuyển đến!
Mộ Diệc Thần sớm đã đưa cho cô giấy tờ đất và chi phiếu rồi, cho nên bây giờ cô đầy sức mạnh.

Tô Vũ Nồng nghe thấy Tô Vũ Đồng lại có thể dùng món lời từ hôn của mình để kiềm chân cô ta, suýt chút thì giận đến hộc máu, sắc mặt xanh lét nói:
-Giọng điệu lớn lắm, cô tưởng đường đường là tổng giám đốc Hoa Thành lại sẽ nghe cô à?
Bố cô ta chạy gần hai tháng, cũng không có tác dụng gì, dựa vào một câu nói của cô, Mộ Diệc Thần sẽ giao đất và tiền cho bọn họ, có thể sao?

Sự tàn nhẫn của Mộ Diệc Thần, cô ta được trải nghiệm sâu sắc rồi.

Đừng nói một người phụ nữ không danh phận như cô, cho dù đã từng là vợ chưa cưới như cô ta, anh nói không cần là không cần.

Sao anh có thể vì cô, lấy ra thứ có giá trị lớn như vậy.

Tô Vũ Nồng tưởng rằng Tô Vũ Đồng đang khoác lác.

Bị lời nói của Tô Vũ Nồng ảnh hưởng, thái độ của mọi người lại thay đổi, nghi ngờ Tô Vũ Đồng.

Thấy bọn họ thay đổi thái độ, Tô Vũ Đồng không chút lo lắng, vẫn giữ nụ cười, bình tĩnh nói:
-Vậy chúng ta cược xem, nếu tôi làm được, cô phải làm lễ tân 3 tháng cho Tô Thị, thế nào?
Tô Vũ Nồng đoán chắc Tô Vũ Đồng căn bản không có bản lĩnh này, cô nói như vậy là đang dọa dẫm mình, sau đó khoa trương nói quá lên:
-Được thôi, vậy nếu cô không làm được, thì dọn nhà vệ sinh cho Tô Thị 3 tháng!
Tô Vũ Đồng thấy cô ta cắn câu, ánh mắt sáng lên, cười:
-Nhớ lời!
Dứt lời liền chuyển ánh mắt sang Tiểu Vy, ra hiệu cho cô lấy chi phiếu và giấy tờ đất.

Tiểu Vy lập tức làm theo.

Tô Vũ Đồng mở chiếc túi da đựng giấy tờ đất và chi phiếu ra, đặt chúng lên bàn, nhìn mọi người:

-Đây là giấy tờ đấy và chi phiếu 15 nghìn tỷ, bây giờ mời mọi người bỏ phiếu, ủng hộ tôi trở thành tổng giám đốc nhiệm kỳ mới xin giơ tay.

Các cổ đông và ủy viên nhìn đồ vật trên bàn mắt ai nấy đều nhìn thẳng.

Trong lòng rộ lên tiếng cảm thán, có thể lấy được những thứ này từ tay Mộ Diệc Thần, Tô Vũ Đồng này không đơn giản.

Chim không chết miếng mỗi ngon, ai có thể mang lại lợi ích, mang lại tiền tài cho bọn họ, tất nhiên bọn họ sẽ ủng hộ người ấy, vậy nên nhất loạt giơ tay lên.

Tô Vũ Đồng thuận lợi trở thành tổng giám đốc của Tô Thị, gương mặt xinh đẹp của Tô Vũ Nồng phút chốc tím tái, “soạt!”, cô ra đứng dậy khỏi ghế, vô cùng kích động nói:
-Đây là giả, nhất định là giả!
Cô ta chỉ vào chi phiếu và giấy tờ đất trên bàn, biểu cảm không thể tin được.

Mộ Diệc Thần sao có thể đưa tiền cho Tô Vũ Đồng chứ!
Không thể nào!
Tô Vũ Đồng ngước mắt nhìn cô ta, rất nghiêm túc nói:
-Cô như vậy là đang nghi ngờ IQ của các vị ngồi ở đây sao?
Nhưng thứ này có phải giả hay không, tin rằng những bô lão này còn rõ hơn cô, cho nên cô muốn mượn cơ hội này gây nên sự bát mãn của bọn họ với Tô Vũ Nồng.

Có ai không muốn có tiền chứ!
Có ai lại thừa nhận rằng mình ngay cả chi phiếu và giấy tờ đất cũng nhìn không phân biệt được thật giả chứ?
Quả nhiên, một câu của Tô Vũ Đồng liền mang đến sự thù hận cho Tô Vũ Nồng, các ủy viên ai nấy đều nhìn cô ta khô chút thiện cảm.

Thất cảnh tượng này, giám đốc Trình thầm cười, không ngờ bụng dạ Tô Vũ Đồng lại đen tối như vậy, thuận nước đẩy thuyền tặng cho Tô Vũ Nồng một trận sóng gió.

Rút điện thoại ra, ông đem tin tức mình vừa thấy soạn thành văn bản gửi cho Cố Triều Tịch.


Tô Vũ Nồng bị ánh mắt của các ủy viên nhìn đến khiếp sợ bất an, quay mặt tức giận nhìn Tô Vũ Đồng:
-Cô cố ý, cô muốn thấy tôi thua, cho nên cô sớm đã chuẩn bị cái này rồi đúng không!
Tô Vũ Đồng nhìn cô ta, lạnh nhạt nói:
-Tôi thừa nhận lần này là do tôi sắp xếp, nhưng tôi không ngờ là cô lại bất chấp như vậy, thực sự rất bất ngờ.

Cũng không biết Tô Thành Kiệt nghĩ thế nào, lại để cho Tô Vũ Nồng làm người kế nhiệm nhanh như vậy.

Với trí thông minh và và phong cách làm việc của cô ta, nếu hôm nay cô không hành động, chỉ e là Tô Thị thực sự sẽ sụp đổ.

Tô Vũ Nồng tức đến mức cánh mũi phập phồng, tay phát run.

Tô Vũ Đồng lần này vô cùng khinh bỉ cô ta!
Cô thế này rõ ràng là nói với cô ta, cô ta không có chút chuẩn bị nào, đánh cho cô ta thất bại thảm hại!
Đáng ghét, thực sự quá đáng ghét!
Tô Vũ Đồng cô quá ngông cuồng rồi!
Tô Vũ Đồng thấy cô ta tức tối không nói thằng lời, lạnh lùng nhếch môi, nhìn các cổ đông và ủy viên ngồi đó nói:
-Lời lúc trước của cô Tô, tin rằng các vị cũng đều nghe thấy rồi, từ hôm nay trở đi cô sẽ là cô lễ tân ở cửa của Tô Thị chúng ta, mong mọi người giám sát cô ấy thật chặt.

Bây giờ Tô Vũ Đồng là tổng giám đốc của Tô Thị, mọi người nghe thấy lời cô nói, tất nhiên rất phối hợp”
-Tổng giám đốc yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ giám sát thật chặt.

Thấy bọn họ hoàn toàn đã hướng về mình, Tô Vũ Đồng cực kỳ hài lòng, nói tiếp:
-Đối với chuyện bà Lâm Yên Nhiên vợ của tổng giám đốc cũ Tô Thành Kiệt cuỗm đi tiền vốn lưu động của công ty, tôi tin rằng mọi người đều biết, tôi sẽ đại diện cho công ty đòi lại bà ta, nếu bà ta không trả, tôi sẽ bảo luật sư Tần Hồng Vũ đến giải quyết, mọi người có ý kiến gì khác không?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.