Sáng ngày chủ nhật, trời trong lành êm dịu, truyền đến cảm giác thoải mái.
Tại "Sở Sương Thủy", ba cô gái xinh đẹp tựa kiêu sa, mắt đeo kính râm che đi một phần khuôn mặt.
Sở Sương Thủy là một nơi nổi tiếng ở Tây Đô, nơi đây có một cái hồ rất to, bao bọc lấy nó là những hàng cây xanh rì, đung đưa trước gió. Nước trong hồ xanh mà yên bình. Hồ được ngăn cách thành nhiều cái hồ nhỏ, tùy người đến đây và đặt sẳn.
Hằng ngày, ở đây có hơn hàng nghìn khách du lịch tới đây.
Tất nhiên, Bạch Hy Tranh cô đã đặt trước một khu hồ. Đủ rộng để cô, Mục Lạc Anh và Tiểu Khuê chơi rồi.
Ba cô gái xinh đẹp bước vào,những ánh mắt háo sắc cứ dõi theo làm người ta cảm thấy khó chịu.
Ba người cùng nhau đi thay đồ, rồi sau đó là vui chơi thỏa thích.
- -------
Phàm thị
Ba người đàn ông với ba phong thái khác nhau, nhưng lại cùng một vẻ mặt là lạnh như băng sơn ngàn năm.
Triệu Nặc Ân nhìn ba người họ, miệng linh hoạt nói:"Thưa chủ tịch, thiếu phu nhân cùng tiểu thư Bạch và tiểu thư Tiểu Khuê cùng đến Sa Sương Thủy".
"Hừ! Tối qua đã mấy hiệp rồi mà vẫn còn sức đi chơi "_Ngôn Bách Thần buộc miệng nói. Sáu con mắt đổ dồn về phía Bách Thần.
Mộ Tư Phàm cười đùa:"Cậu ghê gớm thật".
Mạc Phong cũng hùa theo:"Người chịu được cậu chỉ có vợ cậu,hahahaha".
"Hai người có đi đến Sa Sương Thủy không thỳ bảo"_Ngôn Bách Thần thẹn quá hóa giận nói.
"Tất nhiên"_hai người đồng thanh nói, tuy nhiên vẫn lỗ rõ ý cười.
- -----
Sơ Sương Thủy.
Oa hôm nay chúng ta vừa được nhìn mỹ nhân, bây giờ lại xuất hiện hoàng tử.
Nhiều người ở đó cảm thán.
Ba người đàn ông hung mãnh đi vào, Mạc Phong nhìn cô tiếp tân, dùng mĩ nam kế:"Chào em!".
"Dạ,dạ chào anh, anh cần gì ạ"_cô tiếp tân đỏ mặt.,e ngại nói.
Mộ Tư Phàm và Ngôn Bách Thần lắc đầu nhìn Mạc Phong.
"Tôi không vòng vo, em có thể cho tôi biết ba cô gái tên Bạch Hy Tranh, Tiểu Khuê và Mục Lạc Anh ở đâu không?".
"Chuyện này em không thể nói cho anh biết được, đó là bí mật của khách hàng ".
"Nói"_Mộ Tư Phàm tỏ vẻ tức giận, đập tay lên bàn tiếp tân một cái rõ mạnh.
Cô tiếp tân sợ hãi, run bần bậc, nhưng vẫn kiên quyết:"Xin lỗi, tôi tôi không thể tiết lộ được ạ".
"Chủ Sa Sương Thủy đâu, mau ra đây cho tôi"_tiếp tục đến Ngôn Bách Thần lên tiếng.
Từ xa, một người đàn ông trung niên, bước lại, nhìn thấy ba gương mặt này không khỏi sợ hãi:"Vâng, ba ngài cần tìm ai?".
Người đàn ông quay lại nhìn cô tiếp tân:"Còn không mau tìm ".
"Vâng, là hồ số 25 ạ ".
Không nói gì nữa. Ba người hiên ngang bước đi, khí thế áp lấn những người xung quang.
"Cô không có mắt à, ba người họ đều là người có tiếng ở Tây Đô này, chọc giận họ cô coi chừng không giữ được chức tiếp tân của cô"_Ông chủ đó trừng mắt.
Cô tiếp tân gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
- -----
Mỗi cái hồ sẽ có một cánh cửa riêng, không ngần ngại Mộ Tư Phàm đạp cánh cửa.
- Rầm.
Ba cô gái xinh đẹp đang vui chơi, giật mình quay lại nhìn, ba người đàn ông mặt đằng đằng sát khí.
Chết rồi!__Mục Lạc Ạn và Bạch Hy Tranh biểu lộ.
Còn Tiểu Khuê vẫn bình thường, nhưng vẫn thắc mắc không biết tên Mạc Phong chết tiệc đó đến làm gì nữa.
Cả ba không chần chừ nữa, nhay thẳng xuống hồ, quần áo ướt sũng hết nhưng vẫn không che đậy được sự quyến rũ.
Họ thẳng tay xé áo vest của mình ra, để lộ cơ bụng sáu muối săn chắc. Như sói già tiến lại cô gái của riêng mình.
Và rồi một khung cảnh đẹp được tạo ra, một bức tranh thơ mộng.
Tiểu Khuê chẳng biết gì đang xảy ra, cứ vô tư vui đùa cùng Mạc Phong.