Tổng Tài Câm Sủng Vợ

Chương 50: 50: Người Rất Dễ Mềm Lòng





“Hôm nay ba dẫn em tới đây là để xin lỗi chị và anh rể về thái độ không tốt của em hôm trước.

Chị, em nhất thời hồ đồ, không phân biệt đúng sai, chị tha lỗi cho em được không? - Mắt Trương Tú Linh đỏ hoe, rơm rớm nước, cô ta cúi mặt đầy ăn năn.

TRương Tú Anh, cười thầm, chắc chắn hai người này tới đây có mục đích.

Nếu không có chuyện gì đó cần lợi dụng cô, không đời nào họ thay đổi thái độ nhanh như vậy, Trương Tú Linh Vốn là người kiêu căng, ngạo mạn nếu không vì một mục đích rất quan trọng thì có kề dao vào cổ cô ta, cô ta cũng không xuống nước nhún mình như vậy.

Lần gần đây nhất ở BIS thái độ cô ta còn rất hỗn xược, vậy mà giờ đây lại nem nép, ngoan hiền.
Trương Tú Anh cũng không vội vạch mặt cô ta, cô im lặng xem cảnh hay trước mắt.

Một người là ba cô, một người là em gái cô vậy mà họ chỉ nhớ ra có tình thân với cô khi cần lợi dụng cô để đạt được mục đích của họ.

Từ lúc ngồi xuống ghế tay Lăng Quốc Thiên vẫn luôn nắm tay Trương Tú Anh.


Bất giác tay cô càng ngày càng siết chặt.

Cô quên rằng tay mình đang trong tay anh cho tới khi cô cảm nhận được một bàn tay ấm áp nắm lại tay cô như truyền thêm cho cô sức mạnh và sự bình tĩnh.

Tự nhiên lòng Trương Tú Anh bình thản lại.

“Ba cũng không giấu gì con, hôm nay ba đưa Tú Linh tới đây để xin lỗi vợ chồng con còn một việc khác nữa ba muốn thương lượng với con” Trương Vân Sơn thấy hai người trước mặt vẫn im lặng, chi bằng ông ta cứ đi thẳng vào vấn đề co khi lại hay.

Ông ta biết Trương Tú Anh là người quá thông minh, cô không thể nào không phát hiện ra
sự khác thường của họ.

Nhưng ông ta càng biết Trương Tú ANh cũng là người rất dễ mềm lòng.

“Quốc Thiên, chắc con cũng nghe được tình hình Trường thị hiện nay có chút khó khăn, việc liên hôn giữa hai nhà chưa có biểu hiện gì rõ rệt nên ba tới đây muốn nhờ con ra mặt với phía ngân hàng, để gia hạn khoản nợ cho Trường thị một thời gian.

Dù sao Lăng thì cũng có cổ phần ở Trường thị, làm vậy cũng có lợi cho cả Lăng thị.

Ba mong con nể tình vợ con mà ra mặt giúp Trương Thị lần này”.

Tiếng ba, con mới trơn miệng làm sao.

Lăng Quốc Thiên cười thầm trong lòng, muốn anh ra mặt cũng được, nhưng lợi dụng Trương Tú Anh để gây thêm chút tình thân thì thật không còn liêm sỉ.

Sau những gì Trương Vân Sơn đã đối xử với TRương Tú Anh vậy mà ông ta vẫn còn mặt mũi để nói những lời như vậy.

Đúng là vì lợi ích mà người ta có thể làm tất cả.

“Muốn tôi ra mặt, tất cả đều phụ thuộc vào Vợ tôi.


Nếu vợ tôi đồng ý tôi sẽ làm” - Màn hình hiện lên dòng chữ nhấp nháy.

Cả Trương Vân Sơn và Trương Tú Linh đều nhanh chóng đọc thấy.

Trương Vân Sơn trong lòng có chút hụt hẫng,
không ngờ Lăng Quốc Thiên lại coi trọng Trương Tú Anh tới vậy, chỉ cần một lời của cô là việc tăng thị ra mặt sẽ được giải quyết.

Còn việc thứ hai về mảnh đất phía nam thành nữa.

Ông ta quyết định nhắm vào Trương Tú Anh.

“Tú Anh việc thứ hai này có chút riêng tư, con có thể nói chuyện riêng với ba được không?” - Trương Vân Sơn quay sang thương lượng với Trương Tú Anh.

“KHông cần đâu ba, có việc gì ba cứ nói luôn trước mặt Quốc Thiên, giữa chúng con không có gì phải giấu diếm” Trương Tú Anh, nhìn Lăng Quốc Thiên thể hiện sự tin tưởng.

Đã diễn cảnh vợ chồng ân ân, ái ái thì diễn cho tới cùng.

“Nếu con đã nói vậy, dù sao Quốc Thiên cũng đã là người nhà ta sẽ nói luôn.


Con còn nhớ mảnh đất sa mạc cằn khô phía nam Ninh Thành, mảnh đất mà ông nội con rất thích không?.

Sau lần đi picnic cùng con năm các con tròn mười bảy tuổi về.

Ông nội con đã lên núi bế quan, không tham gia vào bất kỳ hoạt động kinh doanh nào, mọi việc ông đã giao lại cho ba.

Duy chỉ có mảnh đất đó ông nói muốn khai thác sử dụng thì phải hỏi qua ý kiến của con.
Gần đây có công ty muốn đầu tư công khai thác mảnh đất đó, họ cũng nghe được tin về việc ông nội con đã nói vậy nên điều kiện để đầu tư của họ là phải có sự đồng ý của con.

Con biết đấy, Trương gia đang rất cần vốn việc này sẽ rất tốt
cho Trương gia, ba tới để thương lượng với con, đồng ý để Trường thị khai thác mảnh đất này.

Dù gì nó cũng không có giá trị gì với con nhưng đối với Trường thị, tâm huyết một đời của ông nội con và sau này là ba thì nó rất quan trọng.

Bù lại ba sẽ tặng con hai căn biệt thự ở khu thành tây, coi như của hồi môn tặng con gái khi đi lấy chồng”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.