Hai năm sau.
Lễ cưới của Viên Cảnh và Kỷ Huân Dao tiến hành tổ chức ở trung tâm thành phố Hong Kong, hết sức hoành tráng và náo nhiệt.
Khách đến chúc mừng đều là những tên tuổi lớn trong thương giới.
Trước đó Kỷ thị và Lạc thị chính thức sáp nhập, đổi tên thành Tập đoàn KL, Kỷ Huân Nhiên giữ vị trí Phó Chủ tịch dưới trướng ông Lạc Minh.
Đính hôn với cô con gái duy nhất nhà họ Lạc, Lạc Anh.
Hai dòng thương hiệu thời trang và kim cương được kết hợp trong show diễn, Lạc Anh đứng ra tiếp quản và vận hành.
Lễ cưới long trọng, chuyện công việc được bàn thảo sôi nổi...!Điều lạ là Kỷ Huân Nhiên không có xuất hiện.
Ngược lại anh và Rachel lại đến sở cảnh sát.
“Chuyện những viên ngọc trai bị đánh cắp và dấu vân tay của Thượng Vân Hi xuất hiện ở hiện trường gây án đều do Hạ Huyên giở trò.”
“Chính vì cô ta từ miệng Jay biết được Vân Hi mắc chứng tâm thần phân liệt, nên bày trò này để cô ấy nhầm tưởng là nhân cách khác của cô ấy làm ra.
Muốn gây áp lực và hiểu lầm.”
Cấp trên của Hạ Thanh ném các bằng chứng vào mặt Hạ Thanh không ngừng gầm lên tức giận: “Thanh tra như cậu hồ sơ bị bôi đen, cũng nhờ vào người anh em Quân và em gái mình đó.
Chuyện du thuyền bị kích nổ, gây thương vong lớn chính bởi sai sót của cậu...”
“Sorry sir!”
“Cậu không có gì để nói?”
“Tôi hi vọng hồ sơ bản án của em gái...!sẽ được giữ lại.
Tôi chính thức xin thôi việc.”
Hạ Thanh giao trả súng và thẻ cảnh sát cho hai cấp trên trong phòng họp riêng.
Lúc mở cửa đi ra ngoài thì bắt gặp Kỷ Huân Nhiên và Rachel cho khẩu cung đi ra.
Kỷ Huân Nhiên đánh giá thần sắc của Hạ Thanh thì cười lạnh một cái.
“Ngày đó chính bởi anh cố chấp mới khiến Vân Hi rơi vào tay kẻ bắt cóc.
Anh rõ ràng thông qua luật sư biết bệnh tình của Vân Hi.
Cho dù mọi việc thực sự do bàn tay cô ấy làm thì cũng không phải chịu trách nhiệm hình sự.
Và Quân nếu không vì là cảnh sát, bắt tin nội bộ mới không làm phản một cách tinh vi như thế.
Trách nhiệm này anh đừng mơ trốn tránh được.”
“Tôi biết mình không hoàn thành tốt nhiệm vụ...!Đối với cái chết của Vân Hi vô cùng thương tiếc và tự trách.
Chỉ là...!mong anh không truy cứu tới cùng trên người Hạ Huyên.”
“Cô ta đáng ghét như vậy.
Lại giở trò dựng chuyện.
Đó là phạm pháp.” Rachel tức giận quát.
Kỷ Huân Nhiên trực nhìn vào mắt Hạ Thanh và trả lời.
“Tôi sẽ khiến các người phải trả giá.”
Thời gian sau đó Hạ Thanh hầu như biệt tích.
Ngay cả Hạ Huyên cũng không biết anh ấy đã đi đâu.
Mọi chuyện xảy đến chính cô cũng không hề hay biết.
Vì Kỷ Huân Nhiên thực sự không có duy trì truy tố chuyện Vân Hi bị bắt cóc nữa.
Bên trong văn phòng làm việc Lạc Anh tát thật mạnh vào mặt của Hạ Huyên, lạnh lùng nói: “Cô cũng nên dừng lại việc liếc mắt đưa tình với Huân Nhiên đi.
Nên biết thân phận của mình.
Anh trai cô cũng đã không còn là cảnh sát oai phong như trước.”
Hạ Huyên ôm mặt khóc rống một trận.
Kỷ Huân Nhiên cho cô thăng chức vị trí Giám đốc Hành chính của Tập đoàn KL.
Vì cô tiếp xúc với rất nhiều số liệu quan trọng của Tập đoàn, theo quy định của hợp đồng thì cô không thể ngang nhiên nghỉ việc.
Nếu bị sa thải thì phải mất 3 năm mới có thể làm việc ở công ty khác.
Kỷ Huân Nhiên cố ý thân cận tạo cho cô hi vọng, sau đó để Lạc Anh từ bạn bè sinh ra chán ghét ở cô.
Hắn ta chính là mượn tay của Lạc Anh không ngừng hà khắc đày đọa cô ở Tập đoàn.
Chu????ê???? tгa????g đọc tгu????ệ???? { Тг????????Тг u????ệ????.V???? }
Cô biết đều là do chính Kỷ Huân Nhiên an bày cục diện thê thảm này.
Cô không ngờ được một khi người đàn ông đó hận, lại trở nên máu lạnh vô tình đến vậy.
Bây giờ cô muốn thôi việc cũng không được.
Hạ Huyên khóc xong một trận thì lau khô nước mắt chạy ập ra ngoài, cô muốn tìm Jay.
Cô không thể cứ mặc người ta chà đạp.
Vòng về chỗ thang bộ, Hạ Huyên lại bắt gặp màn ôm hôn thân mật của Nancy và Viên Cảnh.
Kể từ sau khi Hoàng Phủ Luật bị nổ chết trên chiếc du thuyền, Nancy mất đi chỗ dựa lớn nên cũng toan tính cho mình tiếp cận với kim chủ khác.
Mà Viên Cảnh chính là tay săn gái bậc nhất nhì Hong Kong, đối với cuộc hôn nhân thương mại bị gia trưởng ép thúc, Viên Cảnh càng chứng tỏ sự bất mãn của mình trên người các cô gái trẻ khác.
Hạ Huyên cười lạnh một cái.
Cô biết Jay đối với cô thật lòng, mà đó hoàn toàn không phải là chỗ dựa tốt.
Lạc Anh hống hách và chán ghét cô như thế, sau này chỉ cần cô còn xuất hiện trong tầm mắt của cô ta và Kỷ Huân Nhiên đều sẽ không có ngày nào được ngóc đầu lên.
Hạ Huyên tránh đường khác, chuyển lên tầng dưới đi thang máy, trong đầu không ngừng nổi lên những suy tính.
Kỷ Huân Nhiên bàn công việc với Jay xong thì bỏ lên trên sân thượng, một mình uống champagne, kí ức lạc về nơi xa xăm.
Anh nhớ lúc trước ở Anh là do Thượng Vân Hi dạy anh cách thưởng thức rượu.
Cô ấy hoạt bát tươi cười, rõ ràng so với đoạn thời gian sau này thực sự khác biệt.
Lần này anh muốn mở một hãng rượu ở bên Anh và Úc, sau đó...!sẽ tìm cho mình một bầu trời riêng.
“Huân Nhiên!”
Lạc Anh phía sau lưng gọi tên.
Kỷ Huân Nhiên thật sự thấy phiền chán, lên trên này hóng gió cũng không được an tĩnh.
“Sao thế?”
“Bên phía Rachel và Tần Thụy cho ra mắt bộ phim thần tượng, quả nhiên tạo sức cạnh tranh với chúng ta.
Anh xem...!chúng ta phải có kế hoạch cụ thể đi.”
“Anh không có hứng thú với ngành giải trí nữa.
Cũng như Nancy, tư chất kém cỏi vẫn lọt vào mắt xanh của em.
Anh thật sự không hiểu cái thế giới đó.”
“Anh không thích Nancy? Nhưng cô ta được làm người phát ngôn cho Viên thị, đại diện nhiều thương hiệu của bách hóa Viên thị.
Danh tiếng rất nổi cộm.
Không đào tạo thì thật tiếc.”
Lạc Anh dịu dàng phân tích.
Kỷ Huân Nhiên lại không có nhẫn nại muốn nghe.
Anh chuyển đổi đề tài: “Hôm tới anh sang Úc công tác một chuyến.
Chuyện công ty em cứ lo liệu vậy.”
“Anh muốn mở hãng rượu à? Có cần công phu vậy không? Còn phải tìm nông trường nho...!hãng chế xuất, cả quá trình rất phiền phức đó.
Lợi nhuận cho ngành này cũng không phải quá tốt.”
Kỷ Huân Nhiên lạnh mặt, dứt khoát nói: “Anh cảm thấy có hứng thú là được.”
Anh bỏ đi.
Lạc Anh lại kiên trì đuổi theo xuống dưới bậc thang.
“Anh cứ luôn dùng thái độ lạnh nhạt này với em...!Còn chưa nghe em nói hết đã bỏ đi.”
“Lời không hợp ý nói nửa câu cũng thừa.”
“Kỷ Huân Nhiên! Anh đứng lại.”
***.