Tổng Tài Chỉ Yêu Mỗi Vợ

Chương 82: 82: Bàng Hoàng




(82)
Tập đoàn Lục thị...!
Sau cái gật đầu của Tô Hy, Lục Thiên Quân đã lập tức ra lệnh cho Tư Mã Lộc tới đón cô tới công ty.

Cơ hội này cô không thể bỏ lỡ được, khi Lục Thiên Quân nói cho phép cô tới công ty thực tập, cô đã vô cùng mừng rỡ.

Thật ra cô cũng muốn nói điều này với anh từ lâu rồi, nhưng vì không muốn lúc nào cũng làm phiền tới anh nên cô vẫn chưa dám nói ra.

Bây giờ chuyện của Trương Tử Dương và Hà Diệp Nhu cơ bản đã được giải quyết, Tô Hy không cần phải bận tâm tới nữa.

Thời gian còn lại của hợp đồng cũng không còn nhiều, cô luôn muốn tranh thủ từng chút một để không lãng phí thời gian.

Thời gian rảnh rỗi của kì nghỉ này, tới công ty thực tập cũng chính là dự định của cô.

Tương lai cô sẽ thay bố mình tiếp quản lại Tô thị, cho nên để trở thành một lãnh đạo tốt, cô phải học hỏi kinh nghiệm từ sớm, từ những vị trí thấp nhất.

Tới nơi, Tư Mã Lộc liền bước ra mở cửa xe cho Tô Hy.

Sự xuất hiện của cô ở đây cùng với sự kính cẩn của Tư Mã Lộc ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của các nhân viên khác trong công ty.

Ai cũng biết Tư Mã Lộc là trợ lý đắc lực của Lục Thiên Quân, người được Tư Mã Lộc cẩn thận đưa đón như vậy, nhất định không tầm thường đâu.

Tô Hy không quan tâm những ánh nhìn kia cho lắm, cô thẳng bước bước vào bên trong công ty, đi tới đâu cũng mang theo uy quyền khiến cho mọi người không dám bàn tán ngay trước mặt cô.


Trước kia Lục Thiên Quân đã từng nói, cô có khí chất cao quý mà ít ai có thể có được, vì vậy nên cô mới là người thích hợp nhất để trở thành vợ của anh.

Chỉ là hợp đồng nhưng cũng phải diễn cho giống chứ, dẫu sao thì cô vẫn là vợ anh, là con dâu trưởng của nhà họ Lục.

Tư Mã Lộc đi phía sau Tô Hy, sự xuất hiện của Tô Hy đúng là quá nổi bật rồi, không khác Lục Thiên Quân là mấy.

Đúng là vợ của tổng tài có khác mà, Tư Mã Lộc không khỏi cảm thán trong lòng...!
- À này, Thiên Quân bây giờ có đang bận không?
Đi được một đoạn thì đột nhiên Tô Hy lên tiếng khiến cho Tư Mã Lộc giật cả mình, anh ta liền trả lời:
- Lục tổng đang ở phòng làm việc chờ cô ạ!
Nhưng Tô Hy nào biết, để có thể rảnh rỗi ở trong phòng làm việc đợi cô, Lục Thiên Quân đã phải hủy bỏ hết lịch trình vào buổi sáng.

Trước đây Lục Thiên Quân chưa bao giờ bỏ bê công việc, thậm chí trong lúc làm việc còn nghiêm khắc một cách biến thái, hễ ai làm việc không vừa ý thì lập tức bị cuốn gói ra khỏi công ty.

Nhưng ta nói chứ, có vợ nó cũng phải khác đi.

Đúng là từ khi có vợ, Lục Thiên Quân đã thay đổi rất nhiều.

Cũng là nhờ có Tô Hy nên anh đã bớt khó tính hơn xưa, để cho nhân viên được thở một chút.

Tô Hy chắc chắn không hề hay biết trong những cuộc họp đầy căng thẳng, cuộc gọi điện bất chợt của cô đã cứu đám nhân viên rất nhiều lần.

Nghe Tư Mã Lộc nói vậy, Tô Hy khẽ gật đầu, cùng anh ta bước vào thang máy chuyên dụng chỉ dành cho nhân viên cấp cao.

Cô đã che giấu cảm xúc của mình rất tốt, Tư Mã Lộc đương nhiên chẳng thể nhìn ra điểm khác lạ gì.

Chỉ có cô biết rõ, trong lòng mình hiện giờ đang rạo rực cỡ nào.

Câu nói "Lục tổng đang ở phòng làm việc chờ cô" khiến cho cô hồi hộp vô cùng, cũng có một chút mờ ám.

Hít một hơi thật sâu, Tô Hy cố gắng không liên tưởng tới mấy cái thứ linh tinh bậy bạ kia nữa.

Mấy ngày nay cô ở nhà bố mẹ đẻ, cũng không thấy Lục Thiên Quân tới đón cô hay liên lạc gì với cô, có đôi lúc cô còn hoài nghi không biết Lục Thiên Viễn có giúp cô chuyển lời hay không nữa, hay là Lục Thiên Quân hiện giờ đang vui vẻ bên cô gái khác?
Mặc dù đây chính là điều mà cô muốn, cô muốn đẩy anh ra xa, cô không muốn bản thân lại càng lún sâu trong mối quan hệ không lâu dài này.

Nhưng hôm nay được bước chân tới tập đoàn Lục thị, cô mới nhận ra rằng mấy ngày qua anh chắc hẳn là rất bận rộn.

Bận như vậy, làm sao còn có thời gian quan tâm tới cô đang ở đâu chứ?
Tuy nhiên đây không phải là trọng tâm mà cô suy nghĩ đến, cô chỉ muốn biết anh mấy ngày nay có ăn uống, nghỉ ngơi đầy đủ hay không thôi.


Đêm qua lúc anh tới, để ý kĩ thì sẽ thấy nét mặt anh vô cùng mệt mỏi, đôi mắt đỏ ngầu, hằn lên những tia máu.

Có lẽ mấy ngày qua anh không có ngủ, hoặc là ngủ không đủ giấc nên mới như vậy.

Thật không hiểu nổi, tại sao trên đời này lại có người cuồng công việc tới mức không quan tâm lo lắng tới sức khỏe bản thân như vậy chứ?
Và còn, ngày hôm đó bắt gặp Lục Thiên Viễn đang ở nhà bố mẹ của cô, Lục Thiên Quân có vẻ như rất tức giận.

Nghĩ lại thì trong thời gian anh bận rộn như vậy mà vẫn cố gắng sắp xếp để tới nhà bố mẹ đẻ của cô, cô lại cố tình chọc tức anh như thế, cái này quả thực là lỗi của cô.

Càng nghĩ cô càng thấy xót xa...!
Nếu biết trước, cô nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh, không để cho anh phải bận tâm đau đầu về mình.

Thang máy đã tới tầng cao nhất của tòa nhà tập đoàn Lục thị, phòng làm việc của Lục Thiên Quân chính là ở đây.

Tư Mã Lộc không đi theo nữa, chỉ còn Tô Hy một mình tiến về phía trước.

Cô gấp gáp bước tới trước cửa phòng làm việc của anh, thấy ở đây chẳng có ai cả, thư ký cũng không thấy đâu, cô đành tự mình gõ cửa.

Gõ lần thứ nhất, bên trong vẫn không có phản ứng gì.

Tô Hy chần chừ một vài giây, sau đó quyết định sẽ tự mở cửa vào phòng.

Có lẽ, anh sẽ không tức giận đâu nhỉ? Chính Tư Mã Lộc nói anh đang ở trong phòng làm việc chờ cô mà, cho nên chắc không sao đâu.

Tô Hy vặn tay cầm, thấy cửa không khoá, cô liền đẩy cửa bước vào.

Phòng làm việc của Lục Thiên Quân rất rộng lớn, xung quanh chỉ có một màu đen làm chủ đạo, giống hệt như tính cách của anh.

Nhưng đó không phải điều mà cô chú ý, cô chỉ nhìn thấy trước mắt mình là một cảnh tượng khiến cho cô bàng hoàng.


Một người phụ nữ đang khóc nức nở và được Lục Thiên Quân ôm chặt, an ủi vỗ về.

Cô ấy quay mặt đi nên cô không thể nhìn rõ là ai, nhưng còn Lục Thiên Quân thì có đánh chết cô, cô cũng nhận ra anh.

Chuyện này...!là sao chứ?
Tô Hy đứng bất động trước cửa một hồi không biết nên làm thế nào, mà hai người bên trong dường như vẫn chưa nhận ra cô ở đây.

Phải một vài giây sau, cô mới nghe thấy tiếng chạy hốt hoảng của thư ký xông vào.

- Lục tổng...!
Vế câu phía sau là "Tư Mã Lộc đã đưa thiếu phu nhân tới rồi ạ" chưa kịp thốt ra thì Kỳ Ninh đã nhìn thấy Tô Hy đang đứng ngay trước cửa, sắc mặt lập tức tái mét lại.

Kỳ Ninh ban nãy chỉ là đang muốn đi tìm Tư Mã Lộc, giữ chân Tô Hy lại một chút thôi, nhưng khi tới nơi thì Tư Mã Lộc đã nói Tô Hy tới phòng làm việc của Lục Thiên Quân rồi.

Kỳ Ninh vội vã quay trở lại thì thấy thế này đây, thôi tiêu rồi.

Lục Thiên Quân lúc này mới chú ý tới Tô Hy đang đứng trước cửa, sắc mặt của cô không được tốt cho lắm.

Cô không nói gì cả, chỉ im lặng rồi xoay người bỏ đi.

Anh hốt hoảng muốn đuổi theo nhưng câu nói của Hàn Nhi đột ngột vang lên:
- Thiên Quân, anh định bỏ mặc em lần nữa sao? Vậy thì anh cứ đuổi theo Tô Hy đi, em cũng không muốn sống tiếp nữa..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.