Tổng Tài Chuyên Sủng Người Vợ Bị Bỏ Rơi

Chương 218: Xem Ra Em Trốn Không Thoát Rồi





Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.

**********
“Tại sao?” “Em bị thương rồi.


Anh trả lời câu hỏi của cô một cách ngắn gọn dễ hiểu, “Phải có người chăm sóc em” “Nhưng anh phải đi làm mà, biệt thự lớn như vậy, không thích hợp với em, em sẽ rất chán!” Cô muốn về nhà, cô nhớ Sâm Sâm!
Anh nở một nụ cười tuấn mỹ, “Vậy đi làm cùng với anh” “A? Hả?”
Diệp Vãn Ninh vẫn đang ở trong trạng thái ngẩn ngơ, thì đã bị anh đưa vào trong chiếc siêu xe...!chiếc xe vững chãi chạy trên con đường nhựa hắc ín.

Bỗng nhiên, chuông điện thoại của cô vang lên, là Hana gọi đến.

"Alo? Hana?" “Chị Ninh Y, chị đang ở đâu? Tối qua gọi điện thoại cho chị mãi nhưng không nghe máy, em thực sự lo lắng xoay mòng mòng luôn rồi, vết thương ở chân chị thế nào rồi?” “Chị không sao, Hana, đã khâu lại vết thương rồi, nhưng chưa tháo chỉ, e rằng phải dời lại tất cả công việc gần đây” “Haiz..” Hana nặng nề thở dài một hơi, cô đã đoán ra mà, vết thương lớn như vậy, lịch trình có thể lùi lại thì đều lùi hết, không thể dời thì chỉ có thể xin lỗi và bồi thường một phần tiền vi phạm hợp đồng thôi.


“Chị Ninh Y, lần này Lạc Vận Nhi đắc ý rồi! Chị không nhìn thấy sáng nay cô ta ở trong buổi họp báo đắc ý thế nào đâu! Thực khiến người ta tức chết mà!” Hana nhớ đến buổi họp báo truyền thông sáng nay, Lạc Vận Nhi tươi cười kiều mị đến vậy, đắc ý đến vậy, thật khiến cô hận đến ngứa răng ngứa lợi! “Có điều nói thật, chị Ninh Y, bây giờ chị đang ở chỗ tổng giám đốc Lục à? Có cần em và tài xế đến đón chị về không?” “Chị cũng muốn quay về, nhưng chị...!hình như không có cách nào về được...!Lúc Diệp Vãn Ninh nói câu này, cô khép nép liếc nhìn Lục Thừa Tiêu đang lái xe.

“Không có cách quay về? Tại sao?” Hana khó hiểu lên tiếng.

“Bởi vì có một người đàn ông bá đạo độc tài không để chị quay về” “Người đàn ông bá đạo độc tài mà em nói là anh nhỉ” Nhân lúc đợi đèn đỏ, anh lập tức lấy điện thoại từ trong tay cô, nói với Hana đang ở đầu dây bên kia: “Thời gian cô ấy bị thương, sẽ do tôi chăm sóc toàn bộ, còn về lịch trình trong thời gian này, có một mục sẽ không bị thay đổi, đó là làm người đại diện của tập đoàn Đế Thịnh.” Lời vừa thốt xong, Hana chưa kịp nói gì, điện thoại đã bị cúp cái rụp, sau đó bị anh thần tốc tắt nguồn.

“Tiêu...!Hana còn chưa nói xong mà, sao anh lại...!“Tiếp theo, em chỉ cần ở bên anh là đủ? Điều duy nhất anh vẫn không thay đổi, đó là anh vẫn bá đạo, độc tài, xem trời bằng vung như vậy!

Diệp Vãn Ninh sững sờ, "Sao...!sao lại thế?" Cô nhìn nhóm nhà báo và truyền trông đang tập trung kín trước cửa tập đoàn Đế Thịnh, không kìm được ngây ngẩn.

“Shit!” Lục Thừa Tiêu thấp giọng mắng, mấy ký giả nhìn thấy Lục Thừa Tiêu ở ghế lái, lập tức chen lên, đèn flash không ngừng nhấp nháy, muốn chụp được cảnh cô và anh đang ở trong xe một cách rõ ràng.

“Xem ra em không trốn thoát rồi, Ninh Ninh "Em..."
Lục Thừa Tiêu nhanh chóng ấn nút khẩn cấp ở trong xe, lập tức mấy người vệ sỹ xông đến, không ngừng muốn bảo vệ chiếc xe, mãi đến khi nhóm nhà báo cách xa chiếc xe một khoảng cự ly, mấy người vệ sỹ vây chặt xe, không để cho nhóm phóng viên điên cuồng tiến lại gần nữa..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.