Tổng Tài Chuyên Sủng Người Vợ Bị Bỏ Rơi

Chương 231: Bị Đưa Đi





Buổi chụp báo ảnh được tiến hành mãi đến năm sáu giờ chiều mới kết thúc, rất nhiều người mẫu được sắp xếp xe chuyên dụng rời khỏi công ty.

Diệp Vãn Ninh vừa muốn cầm điện thoại gọi cho Lục
Thừa Tiêu, Triệu Đào liền lập tức đi đến.

“Ninh Y, tổng giám đốc Lục vẫn chưa đến đón em à?” “Dạ...!em đang chuẩn bị gọi cho anh ấy “Đúng rồi, Ninh Y, chuyện xảy ra ở cuộc họp báo ngày hôm qua, em đã xem tin báo đăng vào ngày hôm nay chưa?” Triệu Đào vừa nói vừa nhìn nhiếp ảnh gia đang tạt qua quầy rượu, “Tiểu Vương, đừng tự uống một mình chứ, cũng rót cho anh và Ninh Y một ly đi.” “Được ạ!” Tiểu Vương lập tức chuyền ly nước cam cho Diệp Vãn Ninh và Triệu Đào, “Em đi trước nhé, buổi tối em còn có hoạt động chụp hình.” “Ok, vất vả rồi, tạm biệt Tiểu Vương.

“Bye bye, vất vả rồi!” Ninh Y cũng chào hỏi với nhiếp ảnh gia Tiểu Vương xong, Tiểu Vương mới rời đi.

“Đây là tin tức được đủ mọi tòa soạn và tạp chí truyền thông đưa tin”
Tin tức ở bên trên toàn là chuyện ba người cô và Lục Thừa Tiêu còn có Lạc Vận Nhi...!xem ra chuyện này đã tạo nên sự náo động không nhỏ, bây giờ Lạc Vận Nhi đã trở thành chủ đề được bàn tán rôm rả ở trong giới thời trang...!Ánh mắt của Triệu Đào trước sau vẫn dán chặt lên chiếc ly trong tay Ninh Y, sau khi nhìn thấy cô uống một ngụm, anh ta không kìm được mỉm cười, sau đó giả vờ chuẩn bị rời đi.


Triệu Đào cúi đầu làm ra vẻ nhìn đồng hồ đeo tay, rồi lên tiếng nói: “Ninh Y, anh Triệu còn có việc, đi trước nhé” Diệp Vãn Ninh gật nhẹ đầu, “Dạ, vâng, đã sắp năm rưỡi rồi!” “Đúng thế, hôm nay vất vả rồi! Em nhớ gọi điện thoại cho tổng giám đốc Lục đến đón nhé, mọi người đều về hết rồi.

“Vâng, em biết rồi, bye bye anh Triệu.

Triệu Đào mỉm cười, đằng sau nụ cười đó lại là nụ cười nham hiểm đạt được âm mưu, “Bye bye, Ninh Y, chú ý an toàn” “Dạ vâng! Tạm biệt anh!” Diệp Vãn Ninh không nghi ngờ gì với một Triệu Đào hòa nhã, chỉ lặng lẽ đọc tin tức báo chí, sau đó rút điện thoại ra chuẩn bị gọi điện cho Lục Thừa Tiêu...!“Ưm..” Diệp Vãn Ninh cảm thấy mình hơi choảng váng, đang yên đang lành...!sao đột nhiên lại thấy không thoải mái?
Cô giơ tay vỗ lên trán mình, khẽ dụi nhẹ, cảm nhận được mí mắt mình ngày càng nặng nề hơn, cơ thể cũng ngày càng nóng bừng...!“Phù.” Đến cả hô hấp của cô cũng là khí nóng...!cô không biết bản thân bị làm sao, chính lúc cô đang chuẩn bị gọi cho Lục Thừa Tiêu, liền nghe thấy được một âm thanh cực lớn vang lên, điện thoại của cô rơi mạnh xuống sàn gạch men, cô cũng bất tỉnh nhân sự.

Triệu Đào chỉ vừa đi đến cửa thang máy, thì nghe thấy tiếng động, vì thế lại quay ngược trở về, anh ta lập tức gọi một cuộc điện thoại, mấy giây sau mấy gã cao to lực lưỡng lập tức xuất hiện trước cửa phòng hóa trang.

“Đã tắt hết thiết bị máy quay chưa?” “Anh yên tâm, tất cả nhân tố bên ngoài chúng tôi đều đã suy xét hết rồi, xe đã được đợi sẵn ở cửa sau.

Triệu Đào hài lòng gật nhẹ đầu, sau đó mấy tên lực lưỡng bắt tay vào đưa Diệp Vãn Ninh đi.

“Các anh đi trước, tôi đến sau.

“Vâng.” Mấy gã vạm vỡ dùng tốc độ nhanh nhất đưa
Diệp Vãn Ninh đi, Triệu Đào giống như người không liên quan tự mình lái xe rời đi.

Lục Thừa Tiêu gọi cho Diệp Văn Ninh mấy cuộc điện thoại, nhưng trước sau vẫn luôn ở trong trạng thái không ai nghe máy.

“Đáng chết!” Anh thấp giọng mắng mấy tiếng, cô ấy ở đâu? Tại sao lại không nghe điện thoại? Lục Thừa Tiêu nhíu mày cảm thấy sự việc không được bình thường, liền lập tức lái xe đến toàn nhà văn phòng THEONE.


“Ninh Y đâu?” Lục Thừa Tiêu vội vã truy hỏi mấy người bảo vệ gác cổng.

“Cái này...!tôi vừa mới thay ca, có điều hiện tại đã hơn hơn sáu giờ rồi, cô Ninh Y chắc hẳn đã rời khỏi đây.” “Mấy giờ kết thúc buổi chụp hình?” “Cái này tôi cũng không rõ lắm.

“Shit!” Lục Thừa Tiêu thấp giọng mắng, rồi xoay người cấp tốc chạy vào trong tòa nhà.

“Anh kia! Anh kia! Anh không thể tùy ý đi vào đây!” Bảo vệ chạy theo Lục Thừa Tiêu vào tòa nhà.

Chạy mãi đến phòng hóa trang, Lục Thừa Tiêu nhìn thấy trong căn phòng tối đen một mảnh, ở bên ngoài chỉ có mấy cô nhân viên vệ sinh đang quét dọn.

“Có nhìn thấy Ninh Y không?" “Cô Ninh Y à?” Nhân viên lau dọn lắc đầu, "Tôi đúng sáu giờ mới đến đây quét dọn trường quay, khoảng năm giờ đã kết thúc buổi chụp hình, tôi không nhìn thấy cô Ninh Y, chắc cô ấy đã rời khỏi rồi!”
Rời khỏi rồi? Chắc chắn không thể nào! Bây giờ cô ấy đang bị thương, căn bản không thể đi đâu, hơn nữa anh đã dặn cô chụp ảnh xong thì gọi cho anh, cô tuyệt đối sẽ không tự ý rời đi trước!
Trừ phi...!Lục Thừa Tiêu lập tức mở cửa phòng hóa trang, nhìn căn phòng trống rỗng không một bóng người, anh nhíu chặt đầu mày, luôn có loại dự cảm không lành.

“Anh kia, anh không thể tự ý chạy vào công ty người khác, mời anh đi cho.

Bảo vệ nằm dùi cui trong tay, “Nếu không chúng tôi không khách sáo nữa đâu, mời rời đi!” “Cút ngay!” Bờ môi mỏng của Lục Thừa Tiêu nhả ra hai chữ, bộ dạng phẫn nộ khiến bảo vệ cũng phải sợ hãi, bọn họ run lên cầm cập, bất giác lùi ra sau mấy bước.

“Anh...!
Lục Thừa Tiêu đi nhanh vào trong phòng hóa trang, liền sau đó lại lấy điện thoại ra gọi vào số của Diệp Văn Ninh!
Đáng chết! Vẫn là trạng thái không có ai nghe máy “Anh này…..


có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?” Người bảo vệ tiến lên hỏi thăm, “Có cần chúng tôi giúp gì không?" "Đi lấy băng ghi hình!” “Băng ghi hình camera? Được!" Người bảo vệ biết nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi, nếu không quý ông tướng mạo đường hoang, vênh váo hung hãng này cũng sẽ không sốt ruột như vậy! “Đi, đi lấy băng ghi hình.

Mấy người bảo vệ lập tức đi về phía phòng an ninh.

Đúng vào lúc Lục Thừa Tiêu chuẩn bị rời đi, anh liền chú ý đến chiếc điện thoại vừa sáng màn hình ở dưới ghế số pha...!
Anh gấp rút nhặt chiếc điện thoại dưới đáy ghế sô pha, nhìn màn hình điện thoại có chút vỡ vụn, anh mở xem điện thoại của cô, ngoại trừ mấy cuộc gọi nhỡ của anh được hiển thị ở trên màn hình, không còn gì khác!
Nhất định đã xảy ra chuyện rồi!
Lục Thừa Tiêu đi về phía phòng giám sát, vừa mới đến trước cửa phòng, mấy người bảo vệ bày ra vẻ mặt ngoài sức dự liệu đi đến trước mặt Lục Thừa Tiêu.

“Anh này, camera...!đã bị tắt hết cả rồi!” “Theo lý mà nói, camera luôn được mở 24 giờ, không thể nào bị tắt đi được, nhưng hôm nay lại khác thường quá!” Một người bảo vệ khác cũng cảm thấy ngoài sức tưởng tượng.

Lục Thừa Tiêu nhíu mày, vẻ mặt bình tĩnh, xem ra là có người đã lên sẵn kế hoạch...!cho dù camera vẫn được mở, thì tất cả băng ghi hình camera chắc hắn cũng sẽ bị xóa đi toàn bộ!
Anh không kìm được thấp giọng mắng, rốt cuộc là ai! Anh bất giác nằm chặt chiếc điện thoại trong tay, khuôn mặt tuấn tú đó nhất thời trở nên lạnh lẽo cực độ.

Lục Thừa Tiêu xoay người rời khỏi tòa nhà, lái xe chạy về phía tập đoàn, cho dù là ai đưa cô đi, Lục Thừa Tiêu anh tuyệt đối sẽ không tha cho hành
Shit! Dám đụng vào người phụ nữ của anh!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.