Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 326



Chương 326:

 

“Em ấy hả?” Cố Manh Manh nghe vậy, cười nói: “Ngoài Lục Tư Thần, em còn thích Kiều Tử nữa, anh ấy.” Vừa nói đến đây, cô đột nhiên có phản ứng, chậm rãi quay đầu lại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn. Lục Tư Thần người không biết đã xuất hiện sau lưng mình từ lúc nào.

 

“Nói tiếp.”

 

Lục Tư Thần cười như không cười nhìn cô.

 

Cố Manh Manh đau khỏ: “Ý em không phải vậy…”

 

“Vậy sao?”

 

Lục Tư Thần tiếp tục cười như không cười.

 

Cố Manh Manh nhanh chóng cởi dây an toàn, sau khi đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cô đi vài bước đến bên cạnh Lục Tư Thần.

 

“Kiều Tử là ngôi sao, em thích anh ấy là kiểu thích thần tượng, anh hiểu không?” Cô giải thích, nhìn chằm chằm vào anh.

 

Lục Tư Thần trở lại chỗ ngồi của mình.

 

Anh đặt ly sữa trong tay sang một bên, giọng điệu vô cùng nhạt: “Đó là việc của em, liên quan gì đến anh?”

 

Cố Manh Manh vươn tay ôm eo anh.

 

“Lục Tư Thần…”

 

Cô nhẹ nhàng thốt lên, quan sát biểu hiện và phản ứng của người đàn ông, tiếp tục nói: “Lời lúc nãy em nói ấy, thực ra chỉ là tuỳ miệng nói vậy thôi. Ai cũng đều có thần tượng của mình mà, chẳng lẽ anh không có?” Nói đến đây, Cố Manh Manh dường như nghĩ ra điều gì đó, nói: “Đúng rồi. Anh hình như không truy tinh nhỉ? m, nhưng mà có lẽ anh cũng có người để mến mộ nhỉ? Ví dụ như… ừm, anh là thương nhân, nên có lẽ cũng có thiên tài kinh doanh mà anh ngưỡng mộ nhỉ?”

 

Lục Tư Thần mở miệng: “Anh không hề bận tâm tới cái này.

 

“Hả?”

 

Cố Manh Manh ngần ra.

 

Hừ, cô nói nhiều vậy rồi, đều không công?

 

“Uh, vậy anh quan tâm đến điều gì2”

 

Cô tò mò hỏi.

 

Lục Tư Thần nhếch môi: “Em vừa mới nói, nếu như em thích người khác…”

 

Cố Manh Manh mở to mắt.

 

Cô nhanh chóng lắc đầu như giã tỏi.

 

“Không đâu, không đâu!” Cô kiên quyết phủ nhận: “Anh tốt như vậy rồi, làm sao em còn có thể thích người khác?”

 

Lục Tư Thần im lặng.

 

Cố Manh Manh nuốt nước bọt, nói tiếp: “Tại sao vừa rồi em lại nói như vậy … Uh, có lẽ anh cũng hiểu mà. Em và Mẫn Mẫn chỉ đang tán gẫu mà thôi, chỉ là giả thuyết thôi.

 

Anh đừng bận tâm.”

 

Lục Tư Thần cười lạnh.

 

Anh nhìn cô, nói: “Bé con, em nghĩ giả thiết này rất thú v2”

 

Cố Manh Manh lắc đầu.

 

“Không thú vị…”

 

“Có điều, anh vẫn muốn nghe suy nghĩ của em.” Lục Tư Thần nhìn cô, hờ hững nói tiếp: “Nếu có một ngày, em thật sự thích người khác, em sẽ làm gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.