Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 1094



Máy bay hạ cánh, sau khi ổn định, cô gái người mẫu đứng dậy cầm chiếc túi, cúi người nhìn Ôn Lương Diệu nháy mắt một cái, nở nụ cười cực kỳ ám muội.

 

“Tiên sinh, đừng quên liên lạc nha! Anh có số của em rồi, có thể gọi bất cứ lúc nào.”

 

Ôn Lương Diệu lạnh lùng lườm cô ta, cô gái người mẫu kia vẫn không quên khiêu khích Hình Nhất Nặc, cố ý va vào ngực cô, đắc ý rời đi. Hình Nhất Nặc nhìn cô gái kia, cô quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh.

 

Ôn Lương Diệu có chút lo lắng nhìn cô: “Hình Nhất Nặc, em đừng hiểu lầm, anh căn bản không muốn có số của cô ta.”

 

Hình Nhất Nặc gật đầu: “Em tin anh, ban nãy cô gái đó chắc bị bệnh gì rồi.”

 

Ôn Lương Diệu được thả lỏng, có thể nghe cô toàn tâm toàn ý tin tưởng mình, anh rất cảm động.

 

Lúc này có một người phụ nữ trung niên đã chứng kiến tất cả, cô ấy cười nói: “Tiểu thư, cô tin tưởng bạn trai mình là đúng, vừa nãy cô gái kia chủ động cho bạn trai cô số điện thoại, bị bạn trai cô từ chối rồi, cô ta oán hận nên có ý chia cắt tình cảm của hai người đấy!”

 

Hình Nhất Nặc kinh ngạc hỏi: “Thật sao? Cô gái đó đã đưa số điện thoại cho anh sao?”

 

“Cô ta viết lên tạp chí của anh, anh nhờ tiếp viên hàng không vứt đi rồi.” Ôn Lương Diệu giải thích với cô.

 

Hình Nhất Nặc lập tức vui vẻ khoác tay anh: “Em biết mà, anh sẽ không cần só điện thoại liên lạc của người phụ nữ khác.”

 

Xuống máy bay, tài xé Ôn gia đưa họ đến trung tâm thương mại trong thành phố, Hình Nhất Nặc muốn mua quà cho cháu gái của cô.

 

Đường Tư Vũ tỉnh ngủ, khí sắc cả người trông tốt hơn nhiều rồi, bạn nhỏ Hình Dĩ Hi đã được đưa đi học, lúc này, Hình gia ở bên cạnh bầu bạn với cô, mà trong lòng cô là một đứa bé vừa mới ra đời. Tô Hi nhận được tin tức này, khoảng 9 giờ đã đến thăm cô, cô ấy không mang theo con trai vì Đường Tư Vũ cần yên tĩnh nghỉ ngơi, không được ồn quá.

 

“Tư Vũ, cậu tốt hơn tớ một điểm, tớ đau hơn một tiếng đồng hồ mới sinh cơ!” Tô Hi cười nói.

 

“Tớ sinh lần hai rồi mà, lần hai sẽ nhanh hơn một chút.”

 

Tô Hi nhìn đứa bé bên cạnh cô, lập tức cảm thán: “Tớ cũng muốn có một đứa con gái, nằm mơ cũng muốn có một đứa.”

 

“Vậy đợi năm sau sinh thêm một đứa nữa.”

 

“Tớ có chút sợ, nhưng mà sau này vẫn có ý định sinh con.” Tô Hi cười, bất giác đứa con của cô đã hơn một tuổi rồi.

 

Khoảng 11 giờ, Hình Nhất Nặc và Ôn Lương Diệu đã đến, Ôn Lương Diệu là đàn ông, anh vẫn nên đứng ở cửa đợi, thấy chị dâu cũng ở đây, anh cũng rất vui.

 

Hình Nhất Nặc bế đứa bé vừa mới ra đời ra cho Ôn Lương Diệu nhìn một chút, anh nhìn đứa bé cười, lại nhìn dáng vẻ ôm đứa bé của Hình Nhất Nặc, anh không khỏi tưởng tượng cảnh cô có con của mình.

 

Ôn Lương Diệu về trước, Hình Nhất Nặc ở trong viện.

 

Đường Tư Vũ ở trong viện một tuần rồi ra viện, Hình Liệt Hàn ở biệt thự Hình gia đã sắp xếp bảo mẫu cấp cao chăm sóc phục vụ Đường Tư Vũ.

 

Hình Dĩ Hi tan học liền mau chóng về nhà, có thể chơi cùng em gái là thời khắc vui vẻ nhất của cậu.

 

Đại khái thật sự là có một đứa trẻ cũng hơi cô đơn, bây giờ trong nhà có hai đứa trẻ không khí liền ấm áp hơn rất nhiều.

 

Tưởng Lam cũng rất tỉ mỉ chăm sóc ăn uống cho Đường Tư Vũ, giúp cô bồi bổ thân thể.

 

Hình Liệt Hàn lại làm ba lần nữa, trái tim hắn mềm mại hon, đêm đến sẽ nằm cạnh con gái nhỏ, hắn cực kỳ cần thận, bất cứ biểu cảm nhỏ nào của cô con gái đều có thể làm hắn cảm thấy rất vui vẻ.

 

Tiếp theo đây, hắn sẽ toàn tâm toàn ý trở thành một ông bố tốt, bạn nhỏ Hình Dĩ Hi bây giờ đã không còn dính đến ông nữa rồi, hơn bảy tuổi rồi, đã hiểu chuyện hơn rất nhiều.

 

Hơn nữa cách biệt tuổi tác như thế sẽ không phát sinh ra chuyện ganh nhau, Hình Dĩ Hi rất biết chăm sóc em gái, là một người anh chiều chuộng em.

 

Xem ra sau này lớn lên sẽ trở thành một ma vương chiều em gái.

 

Giờ daddy của cậu đã sớm trở thành ma vương chiều vợ mình rồi.

 

Hình Nhất Nặc không thể xin nghỉ quá lâu, một tuần sau cô phải cùng Ôn Lương Diệu về trường quay để tiếp tục công việc.

 

Vì để cảnh quay chân thực, cảnh quay có cảm giác sinh động hơn, sau đó Hình Nhất Nặc phải cùng tổ quay đến một nơi có tuyết rơi để quay, vì đây là một cuộc chiến tranh, cô là diễn viên chính nên phải diễn cho thật sinh động, vì vậy nghề diễn viên đúng là rất cực khổ.

 

Ôn Lương Diệu thương xót cô, nhưng cũng không ngăn cấm lòng nhiệt huyết của cô với điện ảnh, là một diễn viên, thử thách bất cứ cảnh quay khó nào đều sẽ trưởng thành.

 

Đoàn phim đã chọn được địa điểm quay, xe của đoàn phim cần đi thêm 4, 5 tiếng nữa mới đến, hơn nữa buổi tối còn cần đóng ở đó, khả năng sẽ cần 1 tuần để quay ở đây.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.