Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 1254



“Ày! Không cần đâu, tôi có thể tự mình ứng phó.” Kỷ An Tâm vội nói, bên ngoài cô và Tưởng Y San rất hòa khí, nhưng thực chất, sớm đã ác liệt rồi.

 

Bởi vì, Tưởng Y San thích Trầm Duệ, mà Trầm Duệ lại vẫn luôn có ý với cô, dẫn đến mối quan hệ tay ba này, ở nước ngoài đã vô cùng cứng ngắc rồi.

 

“Y San kiên trì muốn đi, cô Ấy đã đặt xong vé máy bay rồi, tuần mà em đi công tác này, cô ấy sẽ thay thế em, cứ quyết định thế nhá, bye bye.” Kiều Trì cũng sợ cô cự tuyệt, rất nhanh liền cúp điện thoại.

 

“Kiều Trì!” Kỷ An Tâm nói vọng lại một câu với đầu dây bên kia, chỉ có tiếng tút tút.

 

Kỷ An Tâm thở dài một hơi, Tưởng Y San căn bản là không phải đến giúp cô! Mà là đến vì Trầm Duệt!

 

Cho dù thế nào đi chăng nữa, Tưởng Y San trở thành trợ lý thứ nhất của Kiều Trì, trong công ty, cũng vô cùng có năng lực, khả năng tiêu thụ cũng vô cùng mạnh, chỉ là, cô ta được tuyển từ bên ngoài, không phải cỗ đông của công ty, nếu không, dựa vào năng lực của Tưởng Y San, đã sớm lên tới vị trí này của cô.

 

Bây giờ, công ty của Kỷ An Tâm vận chuyển thắng lợi, gần nhất đơn đặt hàng của công ty cũng ổn định, Tưởng Y San tới, khẳng định sẽ thay cô tạo nên không ít phiền phức.

 

Từng là chị em tốt, lại bởi vì một người đàn ông, mà quan hệ trở nên cứng ngắc, nếu như Trầm Duệ thích cô ta, Kỷ An Tâm tự nhiên là sẽ chúc phúc, thế nhưng, Trầm Duệ không thích cô ta, Tưởng Y San vẫn oán hận cô.

 

Cảm thấy là cô bá chiếm Trầm Duệ không buông tay, ngăn trở hạnh phúc của cô ta.

 

Kỷ An Tâm đưa tay gọi điện thoại cho Trầm Duệ.

 

“Alo!”

 

“Nói cho anh một tin tức, Kiều Trì phái Tưởng Y San về nước trợ giúp em, cô ta có thể là vì anh mà đến.” Kỷ An Tâm mở miệng nói.

 

Giọng của Trầm Duệ tại ở đầu dây bên kia có chút vô lực nói: “Anh cứ tưởng rằng cô ta đã bỏ cuộc rồi, anh đã nói rõ với cô ta từ lâu rồi.”

 

“Kỳ thật cô ta thực sự thích anh, nếu như anh cũng thích cô ta…” Kỷ An Tâm biết Tưởng Y San cũng không phải là người xấu, cô ta chỉ là bị tình yêu làm cho đầu óc choáng váng.

 

Trầm Duệ kiên định nói: “Anh không thích cô ta, anh thích em.”

 

“Trầm Duệ… Chúng ta như vậy rất mệt mỏi.” Kỷ An Tâm thở dài một hơi nói.

 

“Anh bằng lòng chờ, cô ta trở về thì trở về đi! Chỉ cần không gây phiền phức cho em là được.”

 

Kỷ An Tâm kết thúc cuộc nói chuyên với Trầm Duệ, cô tra xem hành trình, mau chóng xử lý đơn đặt hàng trong tay, chuẩn bị xuất phát đi hiện trường họp của hội nghị cấp cao.

 

Kỳ thật loại hội nghị này, cô chỉ nghe đến cảm thấy buồn ngủ.

 

Bên trong phủ phó tổng thống, tin nhắn mà Hoắc Kỳ Ngang bảo Lý Thụy điều tra đã tra ra được.

 

“Hoắc tổng, tên của Kỷ An Tâm cũng ở bên trong, cô ấy đại diện cho công ty đến.”

 

Đáy mắt Hoắc Kỳ Ngang hiện lên ý cười, gật gật đầu: “Tốt! Tôi biết rồi.”

 

Sáng sớm ngày hôm sau, Kỷ An Tâm vừa đi vào văn phòng lớn, trợ lý của cô Hướng Nguyệt nhanh chóng chạy đến: “Kỷ tổng, có khách đến, là người của tổng bộ bên kia.”

 

Kỷ An Tâm hơi nhăn mày, Tưởng Y San đến nhanh như vậy?

 

Cô ưu nhã cất bước đi tới cửa, một người phụ nữ ngồi đưa lưng về phía cô, vân vê mái tóc xoăn dài màu rượu vang, cô ta nghe thấy tiếng mở cửa ở phía sau, ngay lập tức xoay ghé, giơ tay tháo kính râm xuống vân vê trên tay.

 

“Kỷ An Tâm, cô đến cũng khá là muộn đấy!” Tưởng Y San mặc khoác một chiếc áo vét nhỏ, thể hiện ra dáng vẻ nữ cường giống như Kỷ An Tâm.

 

“Cô trở về cũng rất nhanh.” Kỷ An Tâm nói, đi về phía vị trí của cô ta, đặt túi ở bên cạnh.

 

Tưởng Y San lập tức đứng người lên, nhàn nhã đi dạo quanh phòng làm việc của cô: “Tôi trở về rồi, có áp lực gì với cô không? Hay là tạo thành khó khăn gì cho cô?”

 

“Cô suy nghĩ nhiều rồi.”

 

“Thật sao? Tổng doanh thu tiêu thụ năm nay, hình như cuối cùng thì tôi cũng len lên trước cô rồi.” Tưởng Y San tự tin nói.

 

“Tôi biết năng lực của cô rất mạnh, công ty có người như cô, tôi rất vui, dù sao thì công ty kiếm được càng nhiều, thì người làm cổ đông như tôi cũng sẽ được càng nhiều hoa hồng.” Kỷ An Tâm bình tĩnh trả lời.

 

Tưởng Y San cắn răng, quay đầu nhìn, hai tay chống trước mặt bàn của cô: “Nói thật cho cô biết! Tôi lần này đến ngoại trừ giúp cô, cũng muốn gặp Trầm Duệ, Kỷ An Tâm, chừng nào thì cô nhường anh ấy lại cho tôi.”

 

Kỷ An Tâm nhăn mày: “Vấn đề ở đây không phải là có nhường hay không, đây là vấn đề giữa cô và Trầm Duệ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.