Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 1396



Một động tác cuối cùng, Diệp Mạn Ni vì muốn được khoe thân hình mềm mại của mình, cô ta cố tình yêu cầu họ phải hoàn thành một động tác rất khó ở phần cuối.

 

Lam Sơ Niệm và Lâm Thiến thì có thể hoàn thành, nhưng Trang Noãn Noãn thì khá khó, trong lúc luyện tập, thì cô miễn cưỡng được thông qua.

 

Bây giò, chân đau đến nỗi không dùng lực được, cộng thêm việc bây giờ toàn thân cô đầy mồ hôi, thậm chí mặt cũng trắng bệnh.

 

Điểm này, người khác không phát hiện ra, nhưng Kiều Mộ Trạch dưới ánh đèn mờ ảo, nhìn thấy biểu cảm nhịn đau của cô, trong lòng anh phiền muộn, cô gái này thật sự quan trọng lần biểu diễn này đến vậy sao?

 

Nhìn cô trèo lên cây thép, chuẩn bị cho vòng xoay cuối cùng rơi xuống, tim anh thắt lại, anh hy vọng cô sẽ không xảy ra chuyện gì.

 

Lòng bàn tay cô tách khỏi cây thép, đôi chân đang bám chặt của cô đột nhiên mắt thăng bằng, cô rơi thẳng xuống từ độ cao 1,2m.

 

Cảnh này xảy ra thì âm nhạc vừa kết thúc.

 

Tất cả mọi người đều thể hiện sự kinh hãi, một bóng lưng nhanh chóng chạy lên sân khấu, anh chạy đến bên Trang Noãn Noãn, đỡ cô, ôm cô gái nằm ở dưới đất lên, đi đến hướng hậu đài.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến, Lam Sơ Niệm đều bịt dọa một lúc, chỉ là nhìn thấy người đàn ông trên sân khấu, Diệp Mạn Ni lại nhìn thấy Trang Noãn Noãn một lần nữa được Kiều Mộ Trạch chăm sóc, lần này, không phải là choàng áo nữa mà là ôm trong lòng.

 

Kiều Mộ Trạch ở hậu đài, nhìn thấy nam MC định lên sân khấu, anh thấp giọng và nói: “Lên sân khấu giải thích một chút, cô ấy bị thương, xin các quan khách bỏ qua.”

 

Đây là vì danh tiếng của Trang Noãn Noãn mà lo lắng, nam MC lập tức hiểu và gật đầu: “Được rồi, tôi sẽ giải thích với các vị một chút.”

 

Mặt của Trang Noãn Noãn trần ngập mò hôi, nằm trong lòng của người đàn ông, trông rất đáng thương, nhưng trong mắt người đàn ông, cô còn có chút đáng đời.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến, Lam Sơ Niệm đều cấp tốc đi vào hậu đài, ngoại trừ Lam Sơ Niệm là thực sự quan tâm Trang Noãn Noãn, còn Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đều đang muốn biết, rốt cục Trang Noãn Noãn đang có thủ đoạn gì? Mới có thể thể khiến Kiều Mộ Trạch đối xử với cô như vậy.

 

Nhưng khi đến hậu đài, thì Trang Noãn Noãn và Kiều Mộ Trạch đã không thấy đâu rồi, sau đó họ liền rời đi.

 

“Trang Noãn Noãn xảy ra chuyện gì vậy? Hình như vừa mới nãy cậu ấy bị ngã.” Lam Sơ Niệm đan tay gấp gáp, gương mặt thể hiện sự lo lắng.

 

Diệp Mạn Ni nhếch môi cười và nói: “Cô ta cũng mất nhiều công sức thật đấy, vì muốn tiếp cận Kiều Mộ Trạch, đúng thật là chiêu trò gì cũng dùng được.”

 

“Đúng vậy.” Lâm Thiến khoanh tay, bày tỏ sự đồng ý.

 

“Các cậu đều hiễu lầm rồi, mình thấy trước khi chúng ta lên sân khấu, Noãn Noãn đã có chuyện gì đó giấu chúng ta, có thể là cậu ấy thấy không thoải mái lắm.” Lam Sơ Niệm giải thích.

 

“Sơ Niệm, cũng chỉ có cậu ngây thơ tin cô ta, cậu không biết tâm cơ của cô ta nhiều thế nào đâu? Cậu tuyệt đối đừng để lòng tối giả dối thường ngày của cô ta lừa.” Lâm Thiền tiếp lời.

 

Lam Sơ Niệm lắc đầu: “Tôi biết Noãn Noãn không phải là người như vậy.”

 

Và lúc này, từ hậu đài có thể nghe thấy MC đang giải thích cho sự cố vừa rồi, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến nghe xong, điều cảm thấy nực cười, không ngờ rằng MC lại nói Trang Noãn Noãn vừa kết thúc concert liền tới đây biểu diễn, bản thân vẫn còn lưu lại vài vết thương do tập luyện, cho nên, ban nãy mới vô ý ngã xuống, cách nói như vậy thực sự là nói đỡ cho Trang Noãn Noãn.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến chỉ cảm thấy nực cười, MC làm như vậy, chỉ là thay cô bảo vệ danh tiếng, không bị cười nhạo.

 

Trong khi Lam Sơ Niệm đang nghĩ xem Trang Noãn Noãn và Kiều Mộ Trạch sẽ đi đâu, đột nhiên thấy sau lưng lạnh như băng, ở sau cánh cửa, Lam Thiên Hạo đi vào, lúc này sắc mặt anh có chút lo lắng: “Sơ Niệm, em không sao chứ?”

 

Độ khó của điệu múa cột vừa nãy không nhìn cũng biết, cho dù cô không ngã thì nhảy điệu như thế, cũng sẽ rất mệt.

 

“Anh.” Trong mắt Lam Sơ Niệm có chút hoảng loạn, cô sợ anh sẽ mắng cô.

 

Sau đó, Lam Thiên Hạo đột nhiên đưa tay ra, cầm lấy bàn tay nhỏ của cô, dẫn cô ra ngoài.

 

Lâm Thiến ngưỡng mộ nhìn Lam Sơ Niệm được cầm tay đi, cô ta đến một câu chào hỏi cũng chưa kịp nói, cô ta có chút hụt hãng.

 

Lúc này, thang máy dừng ở tầng 58, trong thang máy, trong lòng Kiều Mộ Trạch đang ôm chặt lấy Trang Noãn Noãn, cả người Trang Noãn Noãn không còn sức lực, cô cảm thấy dưới chân của mình rất nóng, và cảm thấy rất đau đầu.

 

Nhưng cô vẫn biết người đang bề cô là ai.

 

“Thả tôi xuống… Kiều Mộ Trạch, anh thả tôi xuống… tôi không cần anh bế.” Trang Noãn Noãn nói trong sự bát lực.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.