Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 1458



Trang Noãn Noãn lập tức cười đỏ cả mặt, anh biết rồi?

 

“Anh sẽ mua cho tôi à?”Trang Noãn Noãn cắn môi đỏ, có hơi mắt mặt hỏi.

 

“Gửi ảnh vào di động của tôi, bây giò tôi ra ngoài.” Nói xong, Kiều Mộ Trạch xoay người xuống lầu.

 

Trang Noãn Noãn đứng tại chỗ vài giây, vừa phản ứng lại thì gửi ảnh cho anh, cô lập tức lên mạng tìm ảnh nhãn hàng cô “Nếu anh ra ngoài có thể đi nhờ xe của anh một chuyến không?

 

Tôi muốn mua ít đồ.” Nói xong, cô cảm giác có cơn sóng lớn ào tới, cảm giác đau đớn ở bụng dưới khiến cô lập tức che bụng lại một lát.

 

Kiều Mộ Trạch đã khéo léo trông thấy động tác này của cô, đồng thời cũng hiểu ra mục đích cô đi ra ngoài.

 

Kiều Mộ Trạch cúi đầu xem giờ trên đồng hồ, nói với cô gái ở trên cầu thang: “Mười phút sau, gửi ảnh của thứ cô muốn mua cho cô, tôi mua về cho.”

 

“Hả, thôi không cần phiền anh, tôi tự đi mua được.” Sao Trang Noãn Noãn lại mặt dày để anh đi mua thứ này được.

 

Đương nhiên cô không biết Kiều Mộ Trạch đã đoán ra cô định mua dì.

 

“Cô chắc chắn bây giờ cô ra ngoài được?” Kiều Mộ Trạch quay đầu nhìn cô, giọng điệu ám chỉ.

 

Trang Noãn Noãn lập tức cười đỏ cả mặt, anh biết rồi?

 

“Anh sẽ mua cho tôi à?”Trang Noãn Noãn cắn môi đỏ, có hơi mắt mặt hỏi.

 

“Gửi ảnh vào di động của tôi, bây giò tôi ra ngoài.” Nói xong, Kiều Mộ Trạch xoay người xuống lầu.

 

Trang Noãn Noãn đứng tại chỗ vài giây, vừa phản ứng lại thì gửi ảnh cho anh, cô lập tức lên mạng tìm ảnh nhãn hàng cô.

 

Sáng sớm hôm sau, Trang Noãn Noãn nhận được một tắm thiếp mời online của Lam Sơ Niệm, thiết kế rất đáng yêu nhỏ nhắn.

 

Cô nằm trên giường nhìn cười một lát, rep lại một câu: “Sinh nhật vui vẻ Sơ Niệm.”

 

Sau khi gửi đi, Trang Noãn Noãn quyết định rời giường ra ngoài chọn một món quà sinh nhật cho Lam Sơ Niệm.

 

Lúc Trang Noãn Noãn chọn quần áo, cô do dự một lát lấy một chiếc áo kiểu màu lam nhạt, phối cùng một cái váy chữ A, mềm mại trong trẻo.

 

Chắt liệu của quần áo đắt tiền, đúng là đẳng cấp.

 

Trang Noãn Noãn chọn một bộ quần áo bình thường, hôm nay cô định một mình đi dạo phó.

 

Cô cũng không hi vọng Kiều Mộ Trạch còn trong nhà, cô nghĩ chắc là cô đi bộ hoặc là gọi xe.

 

Nhưng lúc cô vừa xuống cầu thang, đã nghe thấy giọng trầm thấp của người đàn ông đang gọi điện thoại. Cô không khỏi vui vẻ, hóa ra anh còn trong nhà.

 

Vậy anh có ra ngoài không? Có thể tiện đường đưa cô theo không? Trang Noãn Noãn bước xuống lầu, Kiều Mộ Trạch đang đứng ở cửa sổ sát đất nghe điện thoại, anh nghe tiếng bước chân phía sau, quay đầu nhìn cô một cái, nói lời kết thúc cuộc gọi.

 

Trang Noãn Noãn nhìn anh cât điện thoại đi, có điều, anh đang cúi đầu xem tin nhắn gì đó. Nghĩ tới chuyện ngại ngùng tối hôm qua, cô không khỏi xấu hỗ tới gần anh, đứng sau anh một lát, Kiều Mộ Trạch quay đầu nhìn cô: “Sao thế?”

 

“Kiều thiếu gia, lát nữa anh ra ngoài không?” Trang Noãn Noãn hỏi với vẻ mong đợi.

 

“Ừm.”

 

“Vậy anh có thể cho tôi đi nhờ một đoạn không, tôi chỉ cần đi tới chỗ có thể gọi xe là được.” Trang Noãn Noãn cần thận nói từng tí một, không muốn làm phiền anh nhiều.

 

Kiều Mộ Trạch cầm điện thoại di động, nói với cô: “Đi thôi.”

 

Trang Noãn Noãn không khỏi ngạc nhiên một hồi, đồng ý thoải mái thế sao? Cô vội cầm túi đuồi theo anh.

 

Nhưng cô không biết người đàn ông này đang chờ cô.

 

Bởi vì anh biết tối nay cô nhất định cũng tham gia tiệc tối của Lam Sơ Niệm, cô cần ra ngoài mua quà.

 

Ngồi vào trong xe thể thao của người đàn ông, Trang Noãn Noãn liền nghĩ ngay, tối nay phải tặng Lam Sơ Niệm cái gì đây?

 

Tặng cậu ấy túi đi, bình thường cậu ấy thích túi, cô vào trong cửa hàng túi xách chọn một món quà có tâm là được.

 

“Có phải đi mua quà không?” Một lát, người đàn ông bên cạnh thấp giọng hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.