“Cô đi được, vì sao tôi không đi được?” Hình Nhất Phàm hỏi ngược lại cô, Bạch Hạ lập tức mím môi cười không nói.
“Vậy buổi trưa tôi có thể ăn cơm ở nhà anh không?” Bạch Hạ nhân cơ hội hỏi một câu.
Hình Nhất Phàm gật đầu: “Có thể.”
Chợ bán thức ăn có thể nói là nơi bình dị nhất, nơi đây ầm ÿ, náo nhiệt, mùi hỗn tạp, bình thường ít người chú ý, đều thà rằng đi mua thức ăn ở nơi có điều kiện đẹp mắt hơn.
Thế nhưng, chợ bán thức ăn cũng rất tươi, tuy là lộn xộn một tí, thế nhưng, có thể mua được rất nhiều thứ mình muốn.
Bạch Hạ là người bình thường sống rất bình dị, gần đây cô cũng bắt đầu xuống bếp, dựa theo video, còn có thể nấu một ít món ăn bình thường đơn giản.
Bạch Hạ bảo anh lái xe vào một bãi đỗ xe bên cạnh, hai người cùng nhau đi dạo chợ bán thức ăn.
Bạch Hạ thỉnh thoảng nhìn anh, Hình Nhất Phàm đại khái từ nhỏ đến lớn, chưa bước vào chợ trong thành phố!
Nơi đây nông sản, hải sản thuỷ sản đều vô cùng nhiều, chỉ là cực kì cần kiên nhẫn lựa chọn.
Bạch Hạ dẫn Hình Nhất Phàm, dáng người Hình Nhất Phàm cao lớn chen trong đám người, cũng vô cùng bắt mắt, lông mày rậm, đôi mắt sâu sáng ngời, mái tóc đen được chải chuốt gọn gàng, có điều là, lúc này khuôn mặt anh tuần của anh đều là căng thẳng.
Có thể trong không khí hòa lẫn các loại mùi không khí khác nhau, khiến quý công tử như anh không thích hợp.
Bạch Hạ đứng trước một quầy chất đầy rau tươi, một hồi liền mua mấy thứ, Hình Nhất Phàm cũng nhắc nhở cô mua một số thực phẩm kèm theo.
“Chúng ta mua tôm đi! Tôm chỗ này vô cùng tươi.” Bạch Hạ nhìn anh nói: “Cũng có thể mua nửa con gà để nấu canh.”
“Được!” Hình Nhất Phàm không có ý kiến, Bạch Hạ dẫn anh đi hướng mua gia cầm sống, mặc dù ở đây đã được dọn dẹp sạch sẽ, lông mày Hình Nhất Phàm vẫn là nhíu chặt.
Bạch Hạ thuần thục gọi nửa con gà, sau đó, lại đi qua đây.
bắt tôm tươi.
Lúc này trong tay Hình Nhất Phàm xách theo rau xanh cô mua, nhìn thấy chiếc túi cô mang qua, anh tự nhiên tự tay nhận lấy.
“Tôi qua đó, sẽ rất tanh đáy.” Bạch Hạ lập tức không cho anh đụng vào.
Hình Nhất Phàm ngần ra, oán giận một tiếng: “Tôi cũng không có cao quý hơn cô, chuyện cô có thể làm, tôi đều có thể làm được.”
Bạch Hạ cong môi cười: “Nhưng chuyện như. thế này, tôi không muốn để cho anh làm!”
Những lời này khiến khuôn mặt người đàn ông sững sờ vài giây, mà lúc này, Bạch Hạ xách theo túi đi về phía trước, phía sau trong lòng Hình Nhất Phàm có chút phức tạp.
Mặc dù chỉ là một chuyện nhỏ, thế nhưng, anh bị cảm động rồi. Lúc này ở lầu dưới tòa nhà Bạch Hạ ở, một chiếc màu đen xe có rèm che đứng ở cửa tòa nhà, Diệp Giai Mị ăn mặc sang trọng bước xuống, bà ta ngẳng đầu liếc mắt nhìn tòa nhà cao lớn này, ánh mắt hiện lên sự oán hận, con nhỏ Bạch Hạ này thật đúng là biết chọn, lại chọn ngay một tòa nhà mắc như vậy, lại có thể tùy tiện tiêu tiền của chồng bà ta như vậy sao?
Hôm nay bà ta tới nơi đây, không phải để xem Bạch Hạ thiếu cái gì, bà ta chỉ đến để xem Bạch Hạ mua nhà gì, mua đồ đạc gì sang trọng.
Bà ta cũng không muốn chồng bà ta ngắm ngầm tốn quá nhiều tiền vì cô, bà ta muốn kiểm soát tắt cả tin tức.
Diệp Giai Mị ở cửa ghi danh một tí, bà ta liền đi vào, chuẩn bị đi tìm Bạch Hạ. Diệp Giai Mị đi thang máy lên lầu, mà lúc này, ở bãi đỗ xe dưới lầu, Bạch Hạ cùng Hình Nhất Phàm cũng đã trở về, đi về phía thang máy.
Vào lúc này thang máy cũng không cần phải chen lấn, Bạch Hạ nói với Hình Nhất Phàm: “Vậy tôi ở nhà làm việc một lát, lúc mười một giò sẽ qua tìm anh.”
Hình Nhất Phàm đồng ý, anh cũng hy vọng cô sau khi hoàn thành công việc, buổi tối có thể nghỉ ngơi như bình thường, cũng không biết vì sao, anh rất lo lắng người phụ nữ này khiến cho thân thể kiệt sức. Lúc này trong đầu Bạch Hạ cốt truyện lại vô cùng phong phú, bởi vì ngày hôm nay cô muốn vẽ nội dung, chính là hình ảnh vai nam chính của cô đưa nữ chính đi dạo chợ bán thức ăn, suy nghĩ một chút sắc mặt căng thẳng Hình Nhát Phàm vừa rồi, cô đã cảm thấy vẽ lên được, nhất định rất sảng khoái.
Diệp Giai Mị đã đến cửa Bạch Hạ, còn bám chuông cửa, nhưng bên trong không có ai mở cửa cho bà ta, điều này khiến bà ta có chút oán giận.
Bà ta đang suy nghĩ chẳng lẽ Bạch Hạ thật sự dám chặn bà ta ngoài cửa sao? Nói như vậy, bà ta có thể báo lại với chồng một chút rồi.
Nhưng đúng lúc này, bà ta nghe bên cạnh cửa thang máy vang lên một tiếng.