“Vậy thì họ có thường xuyên hẹn hò không?”
“Có lẽ là khoảng hơn ba lần một tuần! Tôi nghe Hồ Thắng nói rằng chồng của Diệp Giai Mị rất bận, không có thời gian để ở cùng bà ấy, bà ấy chỉ có một mình rất cô đơn.
Mỗi lần họ đến khách sạn đều vào buổi sáng ban ngày, đến chiều tối mới rời đi. “
“Nói cách khác, Diệp Giai Mị không phải là không rõ ràng và không tình nguyện ở cùng với Hồ Thắng, mà là giữa thanh thiên bạch nhật công khai qua lại với Hô Thăng như.
một cặp vợ chồng?” Lam Thiên Thần kết luận.
Diệp Giai Mị ở đối diện tức giận chỉ vào Lý Dũng: “Ông nói bậy bạ gì đó, đều là do ông bịa đặt nói xuông, hẳn là ông đã nhận lợi gì đó rồi nhỉ?”
Lý Dũng không kiềm được tức giận: “Tôi nói bậy gì chứ?
Tôi còn giữ hết camera 5 năm gần đây này, bà và Hồ Thắng đến lúc nào, đi lúc nào, bao nhiêu lần một tuần, tôi đều có bằng chứng cả.”
Diệp Gia Mị nghe xong, sắc mặt lại lần nữa trắng nhọt, luật sư Trương ở bên cạnh bà ta cũng lắc đầu, lần này thua quá thảm rồi.
Đối mặt với bằng chứng tuyệt đối như vậy, Diệp Giai Mị căn bản không thể phản bác lại! Bạch Hạ thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phia ba mình, trong lòng ông hẳn là rất đau đớn, bởi vì tắt cả những điều này đều cho thấy sự tổn hại mà Diệp Giai Mị đã gây ra cho ông.
Trước những bằng chứng tuyệt đối trước mặt, sắc mặt Diệp Gia Mị tái mét, bà ta nhìn đăm đăm vào Lý Dũng trên bục, bà ta không ngờ ông ta sẽ xuất hiện ở toà án, đến chứng cứ ông ta cũng vẫn còn giữ lại.
Rõ ràng chính Hồ Thắng đích thân nói với bà ta rằng Lý Dũng sẽ không bao giờ phản bội họ. Hồ Thắng mỗi lần còn đưa thêm tiền cho ông ta, xem như khoản phí giấu giếm. Nhưng giờ đây, sự tồn tại của Lý Dũng đã trực tiếp khiến Diệp Giai Mị thua một cách thảm hại ở phiên toà ly hôn này.
Tiếp theo đó, Lan Thiên Thần bắt đầu nói đoạn kết của phần báo cáo, còn yêu cầu Diệp Giai Mị phải đền bù đủ loại tổn thất tinh thần khác nhau, khiến cho Diệp Giai Mị ở phía đối diện ngồi dại ra.
“Bạch Thé Trạch, ông thật là độc ác, năm đó là do tôi mù mới nhìn trúng ông.” Diệp Gia Mị không khỏi khóc nức lên tiếng.
Bạch Thế Trạch lúc này không hề muốn nói chuyện với bà ta. Mà ở trên khán đài, Bạch Hạ cắn răng, nhìn Diệp gia vẫn còn mặt mũi mắng chửi ba cô, cô muốn xem kết cục của Diệp Giai Mị sẽ như thế nào. Tòa án công bó kết quả phát quyết ly hôn, Diệp Giai Mị và Bạch Thế Trạch ly hôn thành công, đồng thời, 3 triệu mà Diệp Giai Mị đã quẹt từ thẻ phụ của Bạch Thế Trạch phải trả lại cho ông trong vòng một tuần, còn về tài sản của Bạch Thế Trạch, Diệp Giai Mị cũng không có quyền lợi được chia.
Bà ta bắt buộc phải ra khỏi nhà .
Sau khi phiên toà giải tán, Diệp Giai Mị ngồi trong đại sảnh, cả người đều như ngây ngốc cả ra, bà ta còn tưởng có thể sẽ được chút lợi gì đấy, nhưng bây giờ, bà ta không những không nhận được gì mà còn phải trả lại tiền trong thẻ cho Bạch Thế Trạch.
Bạch Thế Trạch đứng ở cửa, nói với Hình Nhất Phàm: “Con đưa Hạ Hạ về nghỉ ngơi trước đi.”
Nói xong, ông lại quay sang nói với Lam Thiên Thần: “Lam thiếu gia, cảm ơn cháu đã giúp đỡ.”
“Không có gì ạ, đây là điều cháu nên làm, bác trai, hy vọng cháu đã không làm cho bác thất vọng.” Lam Thiên Thần cười nhẹ.
“Bác rất hài lòng với phán quyết này.” Bạch Thế Trạch gật đầu, nhưng trong vụ ly hôn này, bất kể kết quả như thế nào thì ông đều là người thua cuộc.
“Nhất Phàm, Bạch Hạ, vậy mình đi trước, hôm khác sẽ liên lạc.” Lam Thiên Thần cũng muốn trở lại tập đoàn Bùi thị gặp bạn gái rồi.
“Được! Hôm khác sắp xếp cùng đi ăn bữa cơm đi.” Hình Nhát Phàm đưa tay ra vỗ nhẹ vào vai anh.
“Ừm!” Lam Thiên Thần cười đáp lại, sau đó đi về phía chiếc xe thể thao của mình.
Bạch Thế Trạch nói với Hình Nhất Phàm: “Ngày mai bác muốn ra ngoài thư giãn một chút, Hạ Hạ giao cho con đây.
“Ba, ba yên tâm, có con ở đây, cô ây sẽ không sao đâu.”
Hình Nhất Phàm bảo đảm với ông.
Bạch Hạ bước tới, vươn tay ôm lấy ba mình, nói với ông: “Ba, ba còn có con, ba nhất định phải vực tinh thần dạy, cỡ tháng 5 con và Nhất Phàm sẽ tổ chức hôn lễ, trước lúc đó con sẽ thông báo sớm cho ba biết.”
“Được! Bọn con lo sắp xếp cho hôn lễ đi, ba sẽ về sớm.”
Bạch Thế Trạch gật đầu.