Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 2240



Bạch Hạ ngơ ngác nhìn anh, có chút sốt ruột mà nuốt một ngụm nước bọt: “Xong rồi, em bị chậm nửa tháng rồi… lần đầu tiên của chúng ta… em quên không uống thuốc.

 

Hình Nhất Phàm ôm cô vào lòng: “Là lỗi của anh, hôm đó lẽ ra anh không nên làm vậy.”

 

Bạch Hạ cúi đầu xuống nhìn cái bụng phẳng lì của mình rồi nói: “Anh nghĩ có phải em có thai rồi không?”

 

Hình Nhất Phàm cũng đoán là như vậy, anh suy nghĩ một chút rồi nói: “Anh đi mua que thử thai, thử là biết thôi.”

 

Vừa rồi Bạch Hạ còn đang ngơ ngác, bây giờ thì vừa có chút vui mừng lại không khỏi kích động. Cô gật đầu, đây anh đi: “Mau đi đi! Em muốn biết có phải mình có thai rồi không.”

 

Hình Nhất Phàm liền đứng dậy: “Anh sẽ về ngay.”

 

Nói xong, anh đứng dậy rót cho Bạch Hạ một cốc nước ấm, đặt trước mặt cô: “Uống nước đi, chờ anh về.”

 

Bạch Hạ gật đầu nhìn Hình Nhất Phàm ra khỏi phòng. Cô thở ra một hơi, xoa xoa bụng. Chẳng lẽ lần đầu tiên của hai người mà đã có thai rồi sao! Vì vậy nên cô mới bị chậm tới tháng nửa tháng sao?

 

Nếu cô có thai thật, thì chẳng phải em bé trong bụng cô đã được nửa tháng rồi ư?

 

Bạch Hạ cắn môi chờ Hình Nhất Phàm quay về. Hình Nhất Phàm dùng tốc độ nhanh nhất của mình mua về ba que thử thai.

 

“Anh mua nhiều như vậy sao!” Bạch Hạ nhìn ba que thử thai, lầy một cái: “Em vào nhà tắm.”

 

Hình Nhất Phàm cũng rất căng thẳng, lúc này anh còn sốt ruột hơn cả Bạch Hạ.

 

Nếu cô ấy thật sự có thai, thì chín tháng nữa anh đã trở thành ba rồi.

 

Bạch Hạ làm theo hướng dẫn, kiên nhẫn chờ đợi. Vạch đỏ đầu tiên xuất hiện, cô lại tiếp tục chờ vạch thứ hai…

 

Sau đó, vạch thứ hai lờ mờ hiện lên, màu hồng nhạt dần dần biến thành màu đỏ sẫãm.

 

Hai vạch đỏ nghêng ngang hiện ra.

 

“A…” Bạch Hạ không rõ mình đang kích động hay đang hoảng hốt nữa.

 

Hình Nhất Phàm lập tức đẩy cửa ra, nhìn Bạch Hạ đang ngồi xổm dưới đất, vội hỏi: “Sao rồi?”

 

Bạch Hạ đứng dậy, đưa que thử thai cho anh: “Trúng rồi.”

 

Hình Nhất Phàm cầm que thử thai tới nhìn, mặc dù anh chưa từng dùng thứ này nhưng anh biết hai vạch nghĩa là gì.

 

Bạch Hạ mỉm cười: “Lần này chúng ta vỡ kế hoạch rồi.”

 

Hình Nhất Phàm đặt que thử thai xuống, ôm cô vào lòng: “Tới bến cảng tiếp theo chúng ta sẽ xuống tày, sau đó về nước. Bây giờ em nên ở nhà nghỉ ngơi.”

 

Mấy ngày nay Bạch Hạ cũng chơi đủ rồi, cô gật đầu: “Ừm!

 

Vậy chúng ta về nước thôi!”

 

Hình Nhất Phàm hôn lên trán cô: “Anh không ngờ lại nhanh như vậy, sau này cực khổ cho em rồi.”

 

Bạch Hạ thì lại rất kích động: “Em không sợ, em đang nghĩ bé con là con trai hay con gái!”

 

“Trai hay gái cũng tốt cả.” Hình Nhất Phàm trầm giọng.

 

Vẫn về thông báo cho người nhà tin này!

 

Ba ngày nữa mới tới bến cảng gần nhất, Hình Nhất Phàm gọi máy bay tư nhân của mình tới chờ sẵn ở sân bay, hai người vừa xuống du thuyền thì lập tức về nước. Đột nhiên có tin vui, mặc dù không ứng phó kịp nhưng đây là tin tốt lớn. Bạch Hạ hơi mắt ngủ, háo hức tra cứu một số thông tin về phụ nữ mang thai trên mạng. Hình Nhất Phàm giúp cô tìm hiểu, hai người muốn chuẩn bị sẵn sàng để làm ba mẹ.

 

Nước M, sáng sớm.

 

Đồng hồ báo thức lạnh lùng đổ chuông, sáu rưỡi sáng.

 

Tưởng Hân Vy ôm đầu, cô chỉ muốn chui vào trong chăn, né tránh âm thanh thúc giục này.

 

Tối hôm qua cô bận rộn đến ba giờ sáng mới ngủ, cô mới chỉ được ngủ ba tiếng thôi!

 

Tưởng Hân Vy nghĩ tới nhiệm vụ ngày hôm nay, mặc dù cô đang rất mệt mỏi những vẫn phải lết ra khỏi giường, tắt báo thức điện thoại. Cô mơ màng đi vào phòng tắm, hắt nước lạnh lên mặt. Ngắng đầu lên, nhìn sắc mặt trắng bệch, hai mắt đỏ ngầu của mình. Tưởng Hân Vy thở dài, hít một hơi thật sâu. Dù sao đi chăng nữa hôm nay cô cũng phải cố gắng làm việc, đây là buổi biểu diễn thời trang đầu tiên mà cô tham gia, không thể bỏ lỡ được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.