Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 2438



“Dạ!” Nghê Sơ Tuyết gật đầu, cong môi cười.

 

Mị Lạp được xếp ngồi trong một gian phòng bao, thấy Hạng Bạc Hàn không có ở đây, cô ta không khỏi có chút thất vọng, cô ta còn tưởng anh rất nóng lòng muốn gặp cô ta chứ!

 

“Ông chủ của anh đâu?”

 

“Ngài ấy sẽ đến ngay ạ.” Người trợ lý mỉm cười đáp.

 

Dưới sự phục vụ của người phục vụ, Mị Lạp hài lòng ngồi xuống, chống cằm kiên nhẫn chờ Hạng Bạc Hàn đến, cô ta cũng không quên dùng sự phản chiếu của bai rượu sâm panh bên cạnh để kiểm tra lại lớp trang điểm của mình có ổn hay không Nếu người trợ lý không đứng ngay bên cạnh thì cô ta đã tô lại son rồi!

 

Một lúc sau, cô nghe thấy ngoài cửa có tiếng bước chân đang tiến đến, nhịp tim cô ta không khỏi tăng tốc, người đàn ông như Hạng Bạc Hàn có một loại áp lực, khiến cho người ta cảm giác vừa kính sợ vừa muốn tiếp cận..

 

Tiếng gõ cửa vang lên, người phục vụ đẩy cửa ra, bóng dáng cao gầy của Hạng Bạc Hàn từ ngoài cửa bước vào.

 

Mị Lạp lập tức hưng phấn đứng lên: “Hạng tiên sinh, anh đến rồi.”

 

Hạng Bạc Hàn tao nhã ngồi xuống phía đối diện với Mị Lạp, ánh nắng vàng kim ngoài cửa sổ hắt vào, dường như phủ lên người anh một tầng ánh vàng, dáng vẻ vốn đã rất loá mắt của anh nay lại có thêm một loại khí chất của bậc đế vương.

 

Hai mắt Mị Lạp như sắp tan chảy trên người anh, bây giờ cô ta mới nhận ra ngay từ đầu đáng lẽ ra cô ta nên để ý đến người đàn ông này, Hạng Kình Hạo trẻ trung khi ở trước mặt người đàn ông trưởng thành này, dường như: vẫn thiếu đi một chút gì đó.

 

Người đàn ông như Hạng Bạc Hàn nếu như yêu ai thì nhất định sẽ được anh cưng chiều, trở thành người phụ nữ: hạnh phúc nhất trên thế giới!

 

Ước gì người phụ nữ đó chính là cô ta nhỉ!

 

*Mị Lạp tiểu thư, cô muốn dùng gì cứ tự nhiên gọi!” Hạng Bạc Hàn lịch sự lên tiếng.

 

Đương nhiên, Mị Lạp cũng thể hiện ra dáng vẻ tao nhã của bản thân, cô ta gọi người phục vụ bên cạnh, dùng giọng điệu như đang làm nũng nói với Hạng Bạc Hàn ở.

 

đối diện: “Hạng tiên sinh hào phóng thật đáy, vậy tôi không khách khí đâu nha!”

 

Hạng Bạc Hàn khẽ mỉm cười: “Hôm nay tôi đến là có chuyện quan trọng cần nói với Mị Lạp tiểu thư.”

 

Mị Lạp có chút ngượng ngùng và bất ngờ, chớp chớp mắt, trong lòng thầm nghĩ: “Có phải người đàn ông trước mặt nhìn trúng mình không? Muốn mình trở thành người phụ nữ của anh ây?”

 

Cô ta chắc chắn sẽ không từ chối anh.

 

Chắc chắn là trên người cô ta có gì đó đã hấp dẫn được anh rồi.

 

“Anh cứ nói, bất kể là việc gì tôi cũng đều sẽ đồng ý với anh.” Mị Lạp ngay lập tức ám chỉ ý của mình với anh.

 

Hạng Bạc Hàn nheo mắt: “Mị Lạp tiểu thư đã nói như Vậy, vậy tôi cũng sẽ nói cho cô biết mục đích tôi đến đây gặp cô.”

 

Mị Lạp nói với người phục vụ bên cạnh: “Cậu đi ra ngoài trước đi!”

 

Người phục vụ cũng rất tinh ý, nhanh chóng xoay người đẩy cửa đi ra ngoài.

 

Hạng Bạc Hàn lấy từ túi trong của áo vest ra một tám thẻ, đặt lên bàn và đẩy nó về phía Mị Lạp.

 

Mị Lạp thấy anh hào phóng đưa thẻ cho mình, cô ta bất ngờ che miệng lại. Anh muốn tặng nó cho cô sao?

 

“Cái này là cho tôi sao?” Mị Lạp vô cùng phấn khích kêu lên, thậm chí cô ta còn đang nghĩ trong thẻ này có bao nhiêu tiền.

 

“Đúng vậy, tắm thẻ này là cho Mị Lạp tiểu thư, bên trong có 2 triệu đô la. Tôi hy vọng cô không chê.”

 

Mị Lạp mừng như điên, quả nhiên là người thuộc giới siêu giàu, vừa vung tay đã cho cô ta 2 triệu đô, mà còn là đô la Mỹ.

 

“Hạng tiên sinh… tôi… làm sao tôi có thể nhận tiền của anh được chứ?” Mị Lạp vẫn muốn giả vờ từ chối một chút để chứng tỏ với anh cô ta không phải là người hám tiền, dù rằng lúc này đây trong đầu cô ta chỉ toàn là tiền.

 

“Cô không cần khách sáo, cứ nhận đi!” Hạng Bạc Hàn gật đầu, ra hiệu cho cô hãy nhận lấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.