Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 2588



Chương 2588:

 

Bùi phu nhân an tam, có phải con gái của bà hay không, xét nghiệm DNA không phải sẽ rõ ràng rồi sao? Tuy rằng nói ra rất buồn cười, chỉ vì cô giống bà lúc trẻ mà thôi.

 

Nhưng con gái mắt tích, đã khiến bà ân hận tự trách cả đời, cho dù một chút hi vọng nhỏ bé bà cũng sẽ không từ bỏ. Hứa Tâm Duyệt là người duy nhất khiến bà muốn thân cận sau nhiều năm như Vậy.

 

Rất nhanh, Hứa Tâm Duyệt cầm theo túi xách đi tới, Bùi phu nhân đưa cô ra cửa, lái xe của bà đưa hai người đi.

 

Bùi phu nhân nói với lái xe phía trước: “Đến bênh viện một chuyến.”

 

Lái xe lập tức hiểu, khởi động xe đứa Bùi phu nhân đến bệnh viên tư nhân bình thường bà hay đến.

 

“Phu nhân, bạn của bà bị bệnh gì? Có nghiêm trọng không?”

 

“Cũng không tính là nghiêm trọng, chỉ là một tiểu phẫu thôi, có thể sẽ cần truyền máu. Khiến cô phải đi một chuyến, thật phiền toái cho cô.”

 

“Không phiền không phiền, giúp người làm vui thôi!” Hứa Tâm Duyệt khoát tay cười nói. Hơn nữa Bùi phu nhân vừa đặt ở chỗ cô bón bộ lễ phục, giá trị cũng hơn ba trăm vạn, cô vô cùng cảm kích bà!

 

Chuyện hiến một chút máu với cô màu nói cũng quá nhẹ nhàng.

 

Trong lòng Bùi phu nhân lúc này vô cùng kích động, bà nghĩ đứa nhỏ này thật sự là con của bà thì tốt biết bao.

 

Tới bệnh viện, Hứa Tâm Duyệt mở cửa xuống xe, cô ngắng đầu nhìn, nơi này không giống như những bệnh viên công lập bình thường cô thường đến. Nơi này vô củng rộng lớn, vô cùng hiện đại, cảm giác giống như một viện nghiên cứu không học.

 

“Đây là một bệnh viện tư, đi theo tôi!” Bùi phu nhân mỉm cười, dẫn Hứa Tâm Duyệt đi lên tầng năm.

 

Trong một văn phòng ở tầng năm có một nữ bác sĩ hơn 40 tuổi ngồi đó, Bùi phu nhân để Hứa Tâm Duyệt đợi ngoài cửa, một mình bà đi vào.

 

Rất nhanh, Hứa Tâm Duyệt cũng được gọi tiến vào, bác sĩ vô cùng chuyên nghiệp hỏi cô một số chuyện, sau đó nói với y tá bên cạnh: “Đưa Hứa tiểu thư đi lấy máu kiểm tra đi.”

 

Bùi phu nhân an ủi Hứa Tâm Duyệt: “Không sao đâu, chỉ lấy một chút máu, làm xét nghiệm trước thôi.”

 

“Vâng.” Hứa Tâm Duyệt gật đầu theo y ta ra ngoài.

 

Bác sĩ nhìn Bùi phu nhân đôi diện, ôn nhu an ủi: “Phu nhân yên tâm! Tôi sẽ đi xem một chút, nhất định sẽ kiểm tra ra.”

 

“Cô cảm thấy đứa nhỏ vừa rồi giống tôi không?”

 

“Rất giống.” Bác sĩ nghiêm túc suy nghĩ nói.

 

“Con bé cực kỳ giống bộ dạng của tôi lúc còn trẻ.” Bùi phu nhân cảm than cười, bà đứng dậy đi về phía phòng xét nghiệm máu.

 

Hứa Tâm Duyệt vừa lúc lấy máu xong, cô ấn băng gạc đi ra, Bùi phu nhân vội nói: “Khiến cô chịu khó rôi.”

 

“Việc nhỏ thôi, không đau.” Hứa Tâm Duyệt cười, Bùi phu nhân nói với lái xe bên cạnh: “Lão Lưu, đưa Hứa tiểu thư quay về cửa hàng đi.”

 

“Không cần, tôi có thể tự bắt xe.” Hứa Tâm Duyệt cũng không muốn làm phiền bà.

 

*Đi đi! Tôi vừa lúc phải làm một kiểm tra thường nhật, phải mắt 2 tiếng, chút nữa Lão lưu quay lại đón tôi là được, cô không cần phải gọi xe.” Bùi phu nhân nói.

 

Lúc này Hứa Tâm Duyệt mới gật đầu: “Vâng! Cháu về trước đây, lúc nào cần thì có thể tìm cháu.”

 

Bùi phu nhân ôn nhu vỗ vai cô: “Đi đi!”

 

Hứa Tâm Duyệt đi vào thang máy, Bùi phu nhân ở phía sau, y tá vừa rồi đi đến: “Phu nhân, ngài cũng phải lấy một ít máu.. Tôi sẽ đưa đi giám định.

 

“Được!” Bùi phu nhân gật đầu.

 

Bùi phu nhân vội vàng muốn biết được kết quả, bà ngồi ở văn phòng chờ. Thời gian lúc này đối với bà mà nói trở nên vô cùng dài.

 

Rốt cuộc, một y tá cầm theo báo cáo giám định, gõ cửa đi vào.

 

“Bác sĩ Lâm, có kết quả rồi ạ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.