Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 50



“Chào.” Đường Tư Vũ tắt luôn máy.

 

Ở đầu dây bên kia, lúc này Mộ Phi đang ngồi ở ghế lái xe, nhìn vào màn hình điện thoại vừa bị tắt máy, khóe môi nhéch lên đầy ý cười: “Em vừa nói tạm biệt, đồng nghĩa với việc chúng ta vẫn có thể gặp lại.

 

Tư Vũ, cho dù cả đời này anh không kết hôn để bảo vệ một mình em, anh cũng nguyện ý.”

 

Cô bảo vệ con trai cô, còn anh thì bảo vệ cô.

 

Đường Tư Vũ gạt đi mọi thứ tập trung vào xem khúc phổ, buổi trưa ăn cơm ở quán cà phê rồi đợi đến giờ để đón con trai tan học.

 

Nghĩ đến việc nhà cô bị phá một lỗ to để xây thêm một cái cửa mới cô lại thấy vô cùng bực bội.

 

Đường gia.

 

Đường Y Y được đưa về nhà, khóc đến mức sưng hết hai mắt, lớp make-up đẹp đế cũng bị trôi hết, không nhìn ra dáng vẻ của một cô dâu mới nữa rồi, ngược lại trông vô cùng thảm hại.

 

Khưu Lâm cũng vô cùng tức giận, đang yên đang lành hôn lễ lại bị Đường Tư Vũ về nước làm đảo lộn hết cả. Cả hai mẹ con bà ta đều nghĩ rằng chắc chắn là do Đường Tư Vũ ở đằng sau xúi giục, do cô tìm đến Mộ Phi rồi dùng thủ đoạn gì đó ép Mộ Phi phải hủy bỏ hôn lễ, hại con gái bà đau khổ tuyệt vọng.

 

Chuyện Mộ Phi và con gái bà lên giường với nhau 5 năm về trước cô ta cũng biết, vì thế chắc chắn lần này Đường Tư Vũ về nước là đề báo thù.

 

Sau khi đóng cửa lại, Đường Y Y tiếp tục lăn lộn trên giường khóc lóc. Tình yêu cô luôn mong chờ từ 5 năm đã không còn nữa, người đàn ông cô yêu bao nhiêu năm cũng không cần cô nữa rồi. Hơn nữa, anh ta lại còn ở trước mặt tất cả họ hàng bạn bè thân thiết của cô nói rằng yêu một người con gái khác khiến cô không còn chút thể diện nào.

 

Khưu Lâm ngồi ở cạnh giường, nhìn con gái bà khóc đến mức cả cơ thể run rẩy, trong lòng bà còn đau gấp vạn phần. Bà nhẹ nhàng an ủi: “Y Y, con đừng khóc nữa, chắc là Mộ Phi vẫn chưa chuẩn bị tâm lý tốt nên mới làm vậy. Con cho nó thời gian, chắc chắn sau này hai đứa vẫn sẽ đính hôn với nhau thôi.”

 

Đường Y Y cơ bản không hề tin, cô vùi mặt vào trong chăn rồi lắc mạnh đầu: “Không đâu, anh ấy sẽ không cưới con đâu. Trong lòng anh ấy chỉ có một mình Đường Tư Vũ, anh ấy chưa hề quên được cô ta. Mẹ, con hận con tiện nhân đấy, tại sao cô ta lại về nước… tại sao lại phá hoại hôn lễ của con.”

 

“Con yên tâm, sau này chắc chắn mẹ sẽ không để nó sống tốt đâu.” Khưu Lâm thở phì phò nói.

 

Đường Y Y ngồi dậy, cả mặt thấm đẫm nước mắt trông vô cùng khó coi. Khưu Lâm lấy giấy cẩn thận lau mặt cho cô: “Y Y, ngoài Mộ Phi ra vẫn còn rất nhiều chàng trai tốt, mẹ sẽ tìm cho con một người khác.”

 

“Con chỉ yêu một mình Mộ Phi thôi, ngoài anh ấy ra con không cần ai cả.” Đường Y Y hét lên như một đứa trẻ.

 

“Được được được, vậy mẹ sẽ đưa Mộ Phi về đây cho con, bắt nó phải lấy con có „ được không.” Khưu Lâm cũng là một người phụ nữ mạnh mẽ, điều bà không muốn nhìn thấy nhất là con gái mình đau khổ.

 

“Mẹ, mẹ nhất định phải tìm Mộ Phi về cho con nhé.” Bây giờ, Đường Y Y chỉ có thể dựa vào mẹ cô, cô dựa vào lòng bà ấy, ánh mắt toát lên vẻ thù hận dành cho Đường Tư Vũ.

 

Khoảng 4 giờ chiều, Đường Tư Vũ ở một cửa hàng gần đấy lái xe đến trước cổng trường học, cô nghĩ Hình Liệt Hàn giờ này đang ở nhà cô lắp cửa, chắc chắn sẽ không có thời gian đến đón con. Cô đậu xe ở bên cạnh, cùng lúc đó nhìn thấy một thân hình nhàn nhã đang từ con đường Ám Lâm bước ra.

 

Hình Liệt Hàn mặc một bộ quần áo ở nhà màu xám. Dù cho có mặc quần áo ở nhà thì người anh vẫn toát lên vẻ nho nhã cao quý. Rõ ràng là anh ta đã nhìn thấy cô đứng ở đó, nhưng lại giả vờ như không thấy, đôi chân dài trực tiếp bước về phía Ẩ ` công trường.

 

Đường Tư Vũ nheo mắt, anh ta thì có gì hay ho chứ, đừng nghĩ là nhà có tiền mà không coi ai ra gì.

 

Đường Tư Vũ không chịu yếu thế rảo bước đi vào trường, lúc cô vừa đến nơi đúng lúc nhìn thấy Hình Liệt Hàn đang ôm hôn con trai mình. Đường Dĩ Hi nhìn thấy cô lập tức reo lên: “Mami.”

 

Đường Tư Vũ đi đến bên cạnh người đàn ông, ngắng đầu lên hỏi anh ta: “Anh đến đây làm gì? Không phải anh bảo trông nhà cho tôi sao?”

 

Hình Liệt hàn nhíu hàng lông mày dài lại: “Nhà cô thì có gì mà trông?”

 

“Lỡ mất cái gì thì anh phải đền cho tôi đấy.” Đường Tư vũ không yên tâm, đấy là người do anh ta đưa đến, cho dù không bị mắt thứ gì đi nhưng lỡ họ làm hỏng cái gì thì sao?

 

“Mami, daddy lại chọc tức mami hả?” Bạn nhỏ Đường Dĩ Hi thấy cha mẹ lại cãi nhau lại vô cùng bình tĩnh.

 

Đường Tư Vũ còn chưa kịp trả lời liền nghe thấy giọng nói trầm ấm vang lên: “Con trai, chúng ta về nhà thôi!”

 

Đường Tư Vũ đi theo sau, thân hình to lớn của anh ta đi phía trước còn bạn nhỏ Đường Dĩ Hi ngồi lên bờ vai vững chắc của anh một cách thoải mái.

 

Đường Tư Vũ thấy anh ta bế con về nhà, còn cô thì chỉ có thể chạy đi lấy xe lái về nhà. Vừa đỗ xe xong liền nhìn thấy anh ta bế cậu nhóc đi đến, Đường Tư Vũ chặn trước mặt anh ta hỏi: “Cửa đã lắp xong chưa?”

 

“Lắp xong rồi.” Hình Liệt Hàn lạnh nhạt trả lời.

 

Đường Tư Vũ có chút kinh ngạc, hiệu suất làm việc của họ nhanh vậy ư? Vậy mà lại chỉ cần nửa ngày là đã lắp xong cửa thông giữa hai nhà rồi?

 

Cô có chút không tin tưởng, lúc thang máy chuẩn bị đóng, cặp mẹ con ngày hôm qua lại vội vàng bám mở cửa. Người phụ nữ này khoảng 30 tuổi, vừa nhìn là biết đây là một người nhiều chuyện, cô ta cười khì khì: “Lại gặp mọi người rồi, Đường phu nhân, con trai chị thật hạnh phúc! Mỗi lần tan học đều có cả bố và mẹ đến đón, lão già nhà tôi không có tí thời gian nào rảnh rỗi để đi đón con cải


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.