506
Ở bên kia điện thoại, Ôn Lệ Thâm cúi đầu cười: “Sao lại nghe lời thế? Ở ngay cạnh anh cũng có thấy em nghe lời thế này đâu?”
“Lế nào anh không biết có một câu là khoảng cách sinh ra cái đẹp sao? Ngày nào cũng dính với nhau mới mắt hết cả sự thú vị đó.” Tô Hi chỉ đành nói vớ vần.
Ôn Lệ Thâm ở đầu bên kia “hừ” một tiếng: “Em còn chê tôi suốt ngày dính lây em à?”
“Không dám, được một ông chủ lớn như anh dính ở bên cạnh là phúc phận của tôi.” Tô Hi lấy lòng anh.
Ôn Lệ Thâm lúc này mới thấy thỏa mãn: “Được rồi, ngủ sớm đi, xử lý xong chuyện trong gia đình thì chúng ta gặp mặt.”
“Ừm, được!”
Tô Hi nói xong thì cúp điện thoại, hít sâu một cái, mặt mày ủ rũ.
Buỏi tối, Đường Tư Vũ vì có chuyện vui nên không tiện ngủ cùng bạn nhỏ, để bạn nhỏ ngủ với Hình Liệt Hàn. Đường Tư Vũ trằn trọc mãi không ngủ được, nêu không phải vì chú Từ tìm cơ hội nói cho cô điều này thì cô thực sự không biết bồ tôn trọng mẹ mình đến mức nào. Có lẽ cũng vì điều này nên lúc trước bố muốn nói với cô rồi, chỉ là chưa kịp thôi.
May mà cô biết rồi.
Chỉ trông vào ngày mai thôi.
Khưu Lâm bây giờ đang đề phòng cô và người của Hình Liệt Hàn, vậy nên trừ cách dùng kế hoạch cũ để vào phòng làm việc của bố thì không còn cách nào khác cả. Nếu không Khưu Lâm chắc chắn sẽ tìm lý do để báo cảnh sát.
Cô chỉ mong chuyện này có thể được hoàn thành một cách thuận lợi.
Hình Liệt Hàn đến công ty từ sáng sớm.
Buổi chiều, một giờ anh đã gọi điện thoại bảo cô bạn anh đưa Hàn Dương và hai người bảo vệ đến tập đoàn Đường Thị rồi, tin rằng sẽ có kết quả nhanh thôi.
Đường Tư Vũ bắt giác thấy rất lo lắng, cô gọi điện thoại cho chú Từ, hỏi chú Từ có biết ngăn kín trong vách tường ở đâu không thì chú Từ bảo cô rằng rất có khả năng là ở đằng sau bức tranh.
Đường Tư Vũ nhanh chóng liên hệ với Hình Liệt Hàn, bảo anh nói với Hàn Dương.
Có sự hướng dẫn của chú Từ, không đến nửa tiếng sau, Hàn Dương gọi điện thoại qua. Anh tìm được một ngăn kín trong vách tường, lấy được một tập tài liệu ở trong đó, đang trên đường về công ty.
Anh chưa mở ra xem, Hình Liệt Hàn bảo anh đưa tập tài liệu đó về biệt thự, còn Hình liệt Hàn thì đang từ công tư về.
Đường Tư Vũ đợi Hàn Dương đến xong, Hàn Dương đưa tập tài liệu đó cho cô một cách nguyên vẹn. Đường Tư Vũ nhìn chữ chữ của bố mình, mắt cô ươn ướt.
Là bố cô viết.
Không lâu sau thì Hình Liệt Hàn cũng đến, Đường Tư Vũ đích tay mở tập tài liệu của bồ ra, quả nhiên là bố đã đóng dấu, ký tên cho bản hợp đồng này rồi. Trong bản hợp đồng này còn có giấy chứng nhận cổ phần của mẹ cô từ năm đó. Vậy nên, chứng cứ này chắc chắn có thể giúp Đường Tư Vũ lấy lại 30% cổ phần của tập đoàn Đường Thị.
Hình Liệt Hàn thở phào một cái. Lần này thì ít nhất cô cũng có thể lấy lại phần thuộc về mình rồi. Tuy rằng không cướp từ tay ai về, vậy nhưng đây là món quà bố cô để lại cho cô, đây là một phần quà ấm áp hơn bao giờ hết.
“Em muốn tặng cho Khưu Lâm món quà này vào hôn lễ của cô ta, giấy tờ của tòa.”
Mắt Đường Tư Vũ tràn ngập sự thù hận.
Hình Liệt Hàn cũng rất tán thành: “Được, vào ngay ngày hôm đấy, anh cũng sẽ tặng cho chú họ của anh một món quà gặp mặt, một bản hợp đồng ngưng hợp tác với công ty chú ấy, tất cả các ngành.
Đường Tư Vũ và anh nhìn nhau cười. Cô biết, từ nay trở đi, bọn họ mưa gió cùng chịu, nắm tay đi nốt cuộc đời.
Hình Liệt Hàn giơ tay ra ôm cô vào lòng, cúi đầu xuống, hạ giọng xuống hỏi: “Vậy hôn lễ của chúng ta định bao giờ mới tổ chức đây? Anh sắp không đợi nổi nữa rồi.”
“Đợi làm chuyện này xong rồi tính được không?” Đường Tư Vũ ngắng đầu cầu xin: “Em không muốn hôn lễ của chúng ta vội vàng quá.”
“Được, em nói gì thì là thế, anh đồng ý hết.” Hình Liệt Hàn nói xong, hơi ảo não cọ cọ vào đầu mũi cô: “Ai bảo anh yêu em chứ!”
Đường Tư Vũ bật cười: “Em có lợi dụng tình yêu của anh đâu, anh muốn làm gì mà chẳng được.”
“Có! Em cậy anh thích em nên em cứ từ chối anh mãi, bắt nạt anh!”
Hình Liệt Hàn lên tiếng “tố cáo”.
Đương nhiên là Đường Tư Vũ biết rằng anh đang nói về gì, vậy nhưng cô cũng chẳng phản bác được gì.
Hình Liệt Hàn thấy cô khó xử, anh không cố khống chế nữa, thay vào đó là ánh mắt và một câu nói dịu dàng: “Dù bao lâu thì anh vẫn sẽ đợi em, dù sao thì bị từ chối nhiều quá, cũng quen rồi.”
Ba ngày sau, một hôn lễ được tổ chức rất hoành tráng ở khách sạn năm sao tại trung tâm thành phố. Những người được mời đều là những người nổi tiếng trong giới doanh nhân, đây là hôn lễ của Hình Nham và Khưu Lâm.
507
Bởi vì quan hệ họ hàng phức tạp nên trong hôn lễ lần này vì hơi gấp nên Hình Chính Đình cũng nhận được một tấm thiệp mời của Hình Nham.
Hình Chính Đình bây giờ đã rút về sau rồi, không quan tâm đ ến chuyện trên thương trường nữa nên ông đưa thiệp mời cho Hình Liệt Hàn. Vừa hay, Hình Liệt Hàn có thời gian nên quyết định đến tham gia hôn lễ thay bố. Đồng thời, Đường Tư Vũ cũng định đến tham gia cùng.
Lúc trước, cô rất ghét phải gặp hai mẹ con Khưu Lâm, nhưng bây giờ cô đã quyết định phải tự thân phấn đấu, để Khưu Lâm biết cô không dễ nhận thua như vậy.
Tập đoàn Đường Thị bây giò đã thành công ty mà Hình Nham hợp tác rồi, vậy thì 30% cổ phần của mẹ con Đường Tư Vũ cũng nằm trong bản hợp đồng mà Khưu Lâm ký. Vậy nên cũng đồng nghĩa với việc Đường Tư Vũ có cơ hội hợp tác với Hình Nham và nắm giữ 30% cổ phần.
Đến cả quyền sở hữu cổ phần thuộc doanh nghiệp nào cũng ghi rất rõ ở trong đó. Đường Tư Vũ rất muốn xem phản ứng của Khưu Lâm, xem hôm nay bà ta có cười nổi trong hôn lễ của chính mình hay không.
Ba ngày trước, Hình Liệt Hàn đã chuẩn bị đề tham gia hôn lễ rồi. Nhóc con vừa hay được nghỉ hai ngày liền, lúc này chắc cô đang chơi đùa ở đâu đó với Hình Nhất Nặc. Trẻ con có thế giới của trẻ con, người lớn không thể chen vào được.
Điểm số của Hình Nhát Nặc gần đây có nâng cao lên, đặc biệt có tiến bộ rất lớn trong môn toán, làm Tưởng Lam vui chết đi được, bà nghĩ chắc chắn đây là công của Ôn Lương Diệu.
Ở trên lớp, Ôn Lương Diệu làm việc mà một thầy giáo nên làm, vậy nhưng sau tiết học nếu không có chuyện gì quan trọng thì có rất nhiều bạn học nữ muốn tìm anh để tặng quà đều không tìm thấy anh ở đâu cả. Vậy nên thường thì sáng sớm hôm sau đã thấy trên bàn Ôn Lương Diệu chất đầy đồ ăn vặt. Ôn Lương Diệu cũng rất bắt lực, thường chia những món đồ ăn vặt này cho những giáo viên nữ ở xung quanh, chủ nhiệm lớp bọn họ cũng đã nhấn mạnh là không được tùy tiện tặng quà cho thầy cô nhưng các bạn học sinh nữ vẫn không chịu sửa. Ngược lại, còn có người phát hiện ngoài học sinh nữ của lớp đó ra thì học sinh nữ của lớp khác cũng có tặng.
Ôn Lương Diệu ở đây đúng là một nam thần, cấp ba lại là độ tuổi những tình cảm bắt đầu chớm nở, cũng khó tránh sẽ xảy ra một vài sự có.
Vậy nhưng về việc trên bàn làm việc của Ôn Lương Diệu cứ có quà thì Hình Nhất Nặc rất giận. Nhưng mà cô vẫn chỉ khó chịu trong lòng thôi, cô vẫn học bài rất nghiêm túc, rất thích lúc thầy giảng bài.
Cô cứ chống tay vào cằm, nhìn Ôn Lương Diệu đứng trên bục giảng với vẻ rất thần thái.
Cô thấy cho dù anh có giảng những công thức phức tạp đến mức nào đi chăng nữa thì cũng đều trở nên rất đơn giản, dễ hiểu.
Vậy nhưng cô thường bị nghe sót, đến lúc hết tiết, Ôn Lương Diệu sẽ đưa cho cô một quyển vở ghi chép lại lý thuyết hôm đó, bảo cô về nhà xem.
Trong trường, mọi người đều biết Ôn Lương Diệu là họ hàng xa của Hình Nhất Nặc, vậy nên Ôn Lương Diệu chăm sóc cô nhiều hơn một chút thì mọi người cũng sẽ không nghĩ gì quá nhiều.
Đường Tư Vũ sau khi ăn sáng với con trai ở biệt thự nhà họ Hình xong thì ra ngoài cùng Hình Liệt Hàn. Bởi vì thời gian gấp quá nên không kịp chuẩn bị lễ phục, chỉ có thể đến chỗ dì nhỏ của Hình Liệt Hàn chọn một bộ.
Tưởng San nghe nói hôm nay bọn họ phải tham gia hôn lễ thì đã đến tiệm chọn trước từ sáng sớm rồi. Cô có số đo của Đường Tư Vũ, lại cộng thêm cô rất rõ về khí chất của Đường Tư Vũ nên biết cách chọn ra những bộ lễ phục phù hợp.
Lúc Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn đến thì Tưởng San đã chọn ra năm bộ đồ thích hợp để Đường Tư Vũ mặc rồi.
Đường Tư Vũ lần này cũng không muốn khiêm tốn, vậy nên cô chọn một bộ váy dạ tiệc màu đỏ hở vai nhưng phần ngực không bị thấp quá, phần trước ngực có một bông hoa hồng trông rất sang nhưng cũng không bị quá, rất hút mắt.
Hình Liệt Hàn để phối hợp với cô nên cũng chọn một bộ vest màu xám trông rất thời trang. Đường Tư Vũ đã trang điểm và ăn diện xong. Không lâu trước cô vừa mắt bố, mất đi gia đình. Cho dù cô có buồn đến mức nào đi nữa thì cô cũng không thể tiếp tục tiêu cực như thế được. Cô bắt buộc phải làm bản thân trở nên tràn đầy tinh thần, tự tin, bình tĩnh hơn, như lúc trước vậy.
Mắt Hình Liệt Hàn như dán trên người cô, không rời ra được.
Người phụ nữ này cho dù mặc cái gì thì vẫn thu hút anh như vậy. Đương nhiên, trong mắt Hình Liệt Hàn, cô không mặc gì là thu hút nhất.
Đáng tiếc, từ khi theo đuổi cô đến bây giờ, là từ khi cô về nước hồi tháng bốn đến bây giờ đã là cuối tháng mười rồi, vậy mà anh vẫn chưa tán đổ cô, đúng là thất sách.
Sau khi chào tạm biệt Tưởng San, Đường Tư Vũ ngồi lên xe của Hình Liệt Hàn, đi về nơi tổ chức lễ cưới của Khưu Lâm và Hình Nham.
Hôm nay tâm trạng của Khưu Lâm rất tốt, bởi vì bà ta đã tìm được người đàn ông mình yêu, lại cộng thêm việc được hưởng một hôn lễ danh chính ngôn thuận. Là một người phụ nữ, cho dù là trẻ hay già thì hôn lễ vẫn là nơi khiến họ vui nhát.
Cộng thêm lần này Hình Nham lại chỉ cho hôn lễ này nhiều như vậy, điều này khiến Khưu Lâm rất có thể diện. Thân là con gái của Khưu Lâm, Đường Y Y gần đây cũng sống rất tốt, Hình Nham rất yêu chiều cô ta, cho cô ta không ít châu báu, làm cô Vui.
Hình Nham làm mọi điều này đương nhiên cũng là để lấy lòng Khưu Lâm thôi.
Khưu Lâm bây giờ đang nắm giữ cả công ty, tuy là thu mua lại nhưng Khưu lâm vẫn không phải một nhân vật dễ đối phó. Hình Nh@m muốn có được tập đoàn Đường Thị một cách triệt để thì không dễ như vậy đâu.
Nhưng bây giờ Hình Nham cũng sẽ không để lộ ra một chút nào sự bất mãn. Hắn biết, mọi thứ của Khưu Lâm sớm muộn gì cũng là của hắn, sau khi bọn họ kết hôn thì những ngày tháng chung sống sau này, hắn có thể từ từ lôi công ty của Khưu Lâm về tay mình.