Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 903



Chương 903:

 

Đi từ phòng của ông nội ra, Lâm Băng Nguyệt về thẳng phòng mình. Cô ta càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này vẫn còn hy vọng, đúng rồi cô ta phải gọi điện thoại cho Trình Tuyết Lam.

 

Bà nhất định sẽ giúp cô ta nghĩ cách. Không phải bà thích cô ta lắm sao? Lâm Băng Nguyệt vẫn rất tự tin, bởi vì cô ta đã hao hết tâm cơ, giả vờ ngoan ngoãn, trở thành mộ cô gái hiểu chuyện, ham học hỏi trước mặt Trình Tuyết Lam.

 

Bà rất thích cô ta, Lâm Băng Nguyệt nghĩ chắc vậy nên nhanh chóng cầm điện thoại di động và bắm gọi cho Trình Tuyết Lam.

 

“A lô, là Băng Nguyệt à?”

 

Giọng nói dịu dàng của Trình Tuyết Lam vang lên.

 

“Dì Lam ạ, dì có thời gian không ạ? Cháu có chuyện muốn tìm dì tâm sự.”

 

Lâm Băng Nguyệt lễ phép hỏi.

 

“Gần đây có lẽ dì không có nhiều thời gian. Trời lạnh dì không tiện đi ra ngoài, hơn nữa dì còn bị thấp khớp chân nên không chịu được lạnh. Qua tết chúng ta hẹn sau nhé.”

 

Lâm Băng Nguyệt nghe vậy không khỏi cuống lên: “Dì Lam, con muốn hẹn thời gian đi cùng với anh Hiên Viên về nhà thăm mọi người.”

 

“ÒI Băng Nguyệt à, chuyện này con phải thương lượng với con trai của dì trước. Hôm qua nó mới về nhà, nói rằng khoảng thời gian này nó rất bận, không biết lúc nào mới có thể về nhà được.”

 

“Dì Lam… nhưng mà…”

 

“Băng Nguyệt, cháu là một cô gái tốt, cháu có năng lực lại xuất sắc như vậy, chắc chắn sẽ không thiếu những người có tài theo đuổi cháu, dì Lam tin tưởng cháu sẽ gặp được hạnh phúc của mình.”

 

“Dì Lam, dì có ý gì ạ?”

 

Lâm Băng nguyệt cuống lên.

 

“Tối qua, con trai dì về nhà, nó nói nó có người thương rồi.

 

Trước đó dì mai mối cho hai đứa, vì cho rằng hai đứa sẽ có kết quả nhưng chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng được. Là dì sai trước, Băng Nguyệt, dì Lam xin lỗi cháu.”

 

Lâm Băng Nguyệt nhất định phải giữ được vẻ rộng lượng của mình, cô ta không thể làm gì khác hơn là mỉm cười nói: “Dì Lam, không sao ạ.”

 

“Được, vậy qua năm có thời gian chúng ta hẹn gặp mặt!”

 

“Dạ được!”

 

Cúp điện thoại xong, Lâm Băng Nguyệt ngã vật xuống giường, cảm thấy cả trái tim lạnh lẽo.

 

Hôm nay Tô Thắm trải qua chuyện Lâm Băng Nguyệt tìm tới của, tiếp đó là Đoạn Tử Hiên lại chạy tới nhà nên cảm thấy hơi mệt. Sau khi ăn tối xong, cô nằm trong phòng nói chuyện phiếm với Tô Hi.

 

Tô Hi đang xem sách dành cho thai phụ. Bên cạnh còn để thêm mấy quyển nữa. Những thứ này đều là những Chương trình học mà Tô Hi phải học bù gấp. Lúc cô đặt sách, Ôn Lệ Thâm bảo cô đặt hai bộ, bây giờ ở nhà vẫn còn một bộ cho anh xem.

 

Tô Thắm nhìn điện thoại di động một hồi, cảm thấy hơi nhàm chán nên cô tiện tay cầm một quyển sách thai giáo cho bà bầu lên xem.

 

“Chị, sao chị lại quan tâm đ ến mấy thứ này? Chắc là chị cũng muốn có con rồi!”

 

Tô Hi thừa cơ hội trêu chọc chị.

 

Tô Thắm mỉm cười liếc mắt với cô: “Nào có chuyện nhanh như vậy chứ?”

 

“Chưa chắc đâu! Bên toà nhà tổng thống cũng đã chấp nhận chị rồi, chẳng mấy chốc sẽ cử hành hôn lễ thôi. Chị, đến giờ mà em cũng không dám tin, sau này chị sẽ là tổng thống phu nhân đấy. Chính là đệ nhất phu nhất của đất nước này.”

 

Tô Hi kinh ngạc nói, sau đó còn hơi phù phiếm nói: “Từ nay về sau không ai có thể bắt nạt được em rồi, chị gái của em là tổng thống phu nhân mài”

 

“Em đừng lắm lời. Bây giờ có Lệ Thâm ở đây, ai dám bắt nạt em chứ?”

 

Tô Thắm cười trêu ghẹo Tô Hi.

 

Tô Hi nghe vậy, đôi môi đỏ rực lộ ra nụ cười ngọt ngào: “Đúng, có anh ấy ở đây, bây giờ em rất hạnh phúc. Hoàn toàn không bị oan ức chút nào. Trước đây, em muốn tranh giành tài nguyên thì phải chạy tới đoàn làm phim tự đề cử mình. Bây giờ thì tất cả kịch bản đều để ở chỗ em cho em lựa chọn. Chỉ là bây giờ em phải giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang, không thể nhận phim nữa rồi, thật sự có lỗi với fans của em.”

 

“Đợi sau khi sinh con xong, sau này em sẽ rảnh rỗi, lúc đó em muốn đi đóng phim cũng được mà.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.