Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 1010



Chương 1010

Tuy vừa thấy chột dạ, lại cũng thấy mừng thâm, cho nên bản thân không cho người xử lý tin tức, mà cứ mặc kệ.

Tất nhiên, suy nghĩ này không thể biểu hiện ra ngoài.

Diệp Như Hề nghe xong chỉ nói: “Không có việc gì, ai cũng không thể nghĩ ra được. Tôi sẽ cho người xử lý tôt.”

Điểm này Diệp Như Hề thật sự không trách nồi Nhiệp Tịch, ở cái nơi hẻo lánh ít người lui tới kia cũng bị chụp được, thật sự là xui xẻo.

“Em không tức giận thì tốt rồi.”

Hai người lại rơi vào im lặng.

Nhiếp Tịch suy tư một chút, nói: “Quẻ thăm em rút được kia, rốt cuộc là có ý gì?”

“Không có ý gì cả.”

“Là có liên quan tới…… Tạ Trì Thành?”

Diệp Như Hề nhíu mày, nói: “Câu hỏi của anh nhiêu quá.”

Quả nhiên.

Nhiếp Tịch biết bản thân đoán đúng rồi.

“Được được được, em không muôn trả lời tôi đây sẽ không hỏi, chỉ là gân đây tôi biệt được Long Đẳng và bên phía Las Vegas có liên hệ, con người Tạ Trì Thành này cũng không đơn giản như vậy, em cân thận một chút vân hơn.”

Diệp Như Hề cảm tháy bát đắc dĩ.

Cô so với ai khác đêu rõ ràng Tạ Trì Thành không đơn giản, đặc biệt là ở một nơi như Las Vegas, Tạ Trì Thành chính là Caesar, đê vương của Vương quôc ngâm.

Bọn họ đơn giản trò chuyện một hồi, liền thấy Nhiễp lão tiên sinh đi ra.

“A Tịch, đi thôi, chúng ta cần phải trở W= Nhiếp Tịch kinh ngạc, “Ông nội, cũng chỉ nói một lát như vậy ạ?”

“Uyên Thanh muốn nghỉ ngơi, ta không thể quấy rày.’ “Vâng, vậy hẹn gặp lại Tiểu Hề.”

Tiễn Nhiếp lão tiên sinh và Nhiếp Tịch rời đi, Diệp Như Hề trở về phòng bệnh, liền thấy bà ngoại nhăm hai mắt lại, tựa hỗ có chút mỏi mệt.

Cô tiến lên, dém dém chăn, mới vừa giật mình, liền nghe thấy bà ngoại nói: “Tiểu Hè, bà ngoại có một chuyện đáng tiếc còn chưa hoàn thành, cho dù có đi cũng không nhắm mắt được.”

Diệp Như Hệ lập tức ngắt lời, “Bà ngoại, đừng nói mây lời không may mãn, bà sẽ không có việc gì, bà sẽ sống được thật lầu.”

Hứa lão phu nhân cười cười, nói: “Bà ngoại biệt tình hình của bản thân.

Thân thể này sẽ chịu đựng không nỗi bao lâu nữa, cho dù có tiền hành phẫu thuật, cũng sẽ chỉ nhanh hơn thời gian còn lại mà thôi.”

“Bà ngoại, xin bà đừng nói nữa.”

Những lời này, như là kim châm vậy, từng chút từng chút một ghim trong lòng, vô cùng đau đớn.

“Tiểu Hề, bà ngoại muốn thấy cháu kết hôn, muôn thây cháu có gia đình của riêng mình, như vậy ta đi rôi cháu cũng không lẻ loi một mình nữa.”

Diệp Như Hề ngần ra.

“Ta cùng lão Nhiếp đã quen biết vài thập niên, ta hiệu biết lão Nhiếp, đứa nhỏ ông Ấy nuôi dạy cũng sẽ không tệ, Nhiệp Tịch con người có chút ham chơi, nhưng cậu ta tình nguyện quay đầu, Tiểu Hè…… Ta cho các cháu đính hôn nhé.”

Tin tức này tới quá đột nhiên, Diệp Như Hề ngắn ra trong khoảnh khắc.

“Bà ngoại, chuyện này……”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.