Chương 1032
Hứa lão phu nhân sửng sốt, hồi lâu sau bỗng nhiên cười võ cùng thoải mái, nêp nhăn hai bên mắt cũng lộ rõ.
“Là ta quá nhọc lòng rồi, Trương Thu nói đúng, ta thật sự nên hoàn toàn buông tay, ta ây à, quản không nồi những việc này nữa.
“Bà ngoại chỉ cần tĩnh dưỡng thân thể là được, phải khỏe mạnh.”
Diệp Như Hề nói chuyện với bà ngoại một hồi đã phải đi về, Hứa lão phu , nhân cũng thúc giục cô nhanh trở về nghỉ ngơi, buổi tối ngày mai còn có một bữa tiệc quan trọng.
Khi Diệp Như Hệ đi đến cửa phòng bệnh, Hứa lão phu nhân như là tùy ý hỏi: “Tiểu Hà, có phải cháu còn chuyện gì chưa nói cho bà không?”
Diệp Như Hề nắm chặt hai tay, cô cong cong khóe môi, nói: “Bà ngoại, cháu không có chuyện gì giâu bà cả.”
“Bà ngoại chỉ hy vọng cháu có thê hạnh phúc, những chuyện khác, bà ngoại đều có thệ không bận tâm, đứa trẻ ngoan, trở về nghỉ ngơi đi.”
Cho đến khi Diệp Như Hề rời đi, Hứa lão phụ nhân mới thở hồn hn mấy hơi, vỗ võ ngực, lão quản gia lập tức lấy tới máy thở cho lão phu nhân dùng, vẻ mặt lo lắng.
Hít được dưỡng khí, Hứa lão phu nhân dần khá hơn, mỏi mệt khép hò mắt.
Lão quản gia lo lắng nói: “Phu nhân, bà không nên lừa tiểu thư.”
“Chuyện không nên nói thì đừng nói nữa, tôi ây à, sông . đến tuổi này rồi, vôn định giao tật cả sản nghiệp cho con bé, nhưng đám người đó nuôi dưỡng tay chân từ lâu, có tâm tư khác, một cục diện rồi răm như: vậy, Tiểu, Hề tiếp nhận thì đúng là khó giải quyết.”
Bà còn không hiểu đám cáo già trong quỹ hội đó sao”? Những người này, nhìn thì ngoan ngoãn, sau lưng thì chắc chắn bằng mặt không bằng lòng.
Tiểu Hề của bà còn chưa đủ tàn nhân, sao có thê trân áp được họ?
“Tiếp tục đọc đi.”
Lão quản gia tiệp tục đọc, nhưng thức ông đọc lại không phải tin tức, mà là những động thái mới nhất của mỗi một trưởng phòng quỹ hội, lão phụ nhân muôn dùng những tư liệu điêu tra này để đưa ra phán đoán.
Người nào nên trừng trị, người nào thích hợp giữa lại, trong lòng Hứa lão phụ nhân sáng như gương, đã sớm hiểu rõ.
Cũng chính là vì như vậy, tình trạng sức khỏe của bà càng ngày càng kém.
Lão quản gia nhìn trong mắt, để trong lòng, nhưng mà lần này, cũng không dám nói cho tiểu thư nữa.
Trương Thu đưa Diệp Như Hề và hai đứa trẻ đáng yêu về nhà, cũng dặn dò những lời thoại ứng phó và phong cách trang điểm cho bữa tiệc buổi chiều ngày mai, nói xong mới đánh xe rời đi.
Tiểu An và Nhạc Nhạc bởi vì ngủ được một giậc trên xe, khi về đên nhà thì không thây buồn ngủ, thừa dịp Diệp Như Hệ tắm rửa, Tạ An trộm lấy điện thoại nhỏ của mình, bắt đầu lạch cạch đánh chữ.
Nhạc Nhạc ghé vào bên cạnh, cùng nhau nhìn màn hình, nhỏ giọng nói: “Anh trai, bao giờ daddy mới trở vê thế?”
“Không biết.”
“Daddy còn không trở lại, mami sẽ đính hôn với người khác mắt!”
Nhạc Nhạc rất sốt ruột, nhìn anh trai đánh chữ quá chậm, còn chưa nói tới trọng điệu, trực tiếp thừa dịp mami đang tắm rửa, cô bé đoạt lấy di động, lập tức ân nút gọi qua.
Chuông vang lên một tiếng, bên kia lập tức nghe máy “Daddy!”
Giọng Tạ Trì Thành mang theo một tia nhu hòa, “Nhạc Nhạc?”