Chương 1047
“Không, tôi có thư mời! Hứa hội trưởng, cô đang chột dạ, xem ra tình trạng sức khỏe của hội trưởng tiền nhiệm thật sự khiến người ta Ío lắng.
Mỗi một câu của gã phóng viên đều như muốn xác định chuyện này, một khi chuyện được chứng thực, hắn sẽ có được một khoản tiền thưởng lớn.
Còn về việc chuyện này sẽ gây ra.
chân động thê nào? Hắn không đề bụng.
Diệp Như Hề rút ra danh sách khách mời, cầm lấy bút, tìm được cái tên Hoa Thần nhật báo, trực tiếp gạch bỏ.
“Hiện tại, anh không còn nằm trong danh sách khách mời, xin anh hãy rời đi, nêu không tôi sẽ gọi bảo vệ tới mời anh đi.”
Gã phóng viên tức giận: “Hứa hội trưởng đang muốn ỷ thế hiếp người sao?! Hiện tại còn không cho phép tôi đưa tin sự thật hay saol”
“Thứ nhất, tôi không nhận cho s‡Ếc loại chuyện cá nhân này cân ph ải công bồ cho mọi người. Thứ: hai, hồ sơ bệnh án thuộc về thông tin cá nhân, anh vận dụng con đường phi pháp lây được vốn đã là vi phạm pháp luật, thậm chí còn tùy ý bóp Ì méo hồ sơ bệnh án, có ý đồ tung tin tức giả, khiên mọi người khủng hoảng.
Thứ ba, bà Hứa Uyên Thanh là hội trưởng quỹ hội sunfree, trong giai “
đoạn đương nhiệm đã công hiện rất lớn cho sự nghiệp từ thiện ở nước Hoa, thậm chí còn năm trong top 10 đại sứ hòa bình toàn câu, anh nói như vậy không khỏi khiến lão nhân gia một đời vì công việc từ thiện thất vọng sao?”
Liên tiếp đưa ,ra tam điểm khiến đối phương á khẩu không trả lời được, không khí trong hội trường vừa bị trệch hướng lập tức quay lại quỹ đạo, thậm chí còn có người cảm thây vừa rôi bản thân ác ý phỏng đoán một bà lão hết mình vì công việc từ thiện, thật sự quá tội lỗi.
Gã phóng viên đưa mát về phương hướng nào đó, nhận được hành động uy hiệp từ đối phương, trong lòng căng thẳng, bởi vì tiên thưởng và mạng nhỏ của chính mình, lập tức bất chập mọi giá, vội vàng nói: “Hứa hội trưởng, cô nói nhiều như thề, nhưng vẫn không thể đưa ra chứng cứ chứng minh thân thẻ lão phu nhân đang khỏe mạnh đúng không?”
Diệp Như Hề cười cười, nhưng ý cười không đạt tới đáy mắt, cô nói: “Không, tôi cho rằng chuyện này không cần chứng minh với anh, còn vệ tình trạng sức khỏe của lão phu nhân thê nào, tôi nghĩ thời gian còn rất dài, mọi người sẽ tự có đáp án, mặt khác, tôi còn có một việc muôn tuyên bố.”
Mọi người đều bị nửa câu sau của Diệp Như Hề hấp dẫn.
Ngoại trừ nghỉ thức nhậm chức này, chăng lễ còn có chuyện gì muốn tuyên bố nữa sao?
Diệp Nhứ Hề hít sâu một hơi, nhìn về phía phương hướng nào đó.
Nhiếp Tịch lập tức đã hiểu ý c không thẻ không thầm bội Đệ sự thông minh của người phụ nữ này, cô biệt rõ dời biện pháp tôt nhất đề làm lắng xuống một tin tức chính là dùng một tin tức chân động khác đè lên.
Nhiếp Tịch sửa sang lại quần áo, đứng lên, đi từng bước một lên khán đài.
Rất nhiều người đều nhận biết thân phận của Nhiếp Tịch, cho nên hiện tại thây anh ta đột nhiên đứng lên, lại đi về phía khán đài, kết hợp với câu nói Diệp Như Hề vừa thôt ra, nháy mắt, phần lớn người ở đây đều đã đoán được họ sẽ tuyên bô chuyện gì.
Nhiếp lão tiên sinh vui mừng nhìn cháu trai mình đi tới bên cạnh Tiểu Hè, trai tài gái sắc, thật sự là duyên trời tác hợp.
Hứa lão phu nhân cũng nở nụ cười, khóe mắt mang theo ôn hòa, nói: “Tới đây, A Tịch, tới gân một chút.”