Chương 1050
Hứa lão phu nhân chần chờ một chút, nói: “Chỗ Nhiếp Tịch có phải đã xảy ra vấn đề gì hay không?”
Hiển nhiên, Hứa lão phu nhân cũng chú ý tới sắc mặt Nhiệp Tịch trong.
buổi họp báo, lo lãng có phải đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muôn hay không.
“Không có việc gì, trước đó bọn con đã hẹn sản sẽ không nói rõ thời gian trong buồi họp báo, sợ bị quá nhiều người chú ý sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muôn.”
Đương nhiên, đây thuần túy chỉ là lời nói dôi của Diệp Ñhư Hè, ngay cả cô cũng biệt, Nhiệp Tịch sẽ không tại làm ra chuyện mắt lòng tin trong lúc quan trọng như vậy, tuyệt đôi là đã xảy ra chuyện.
Nhưng điểm này, không thể nói trước mặt bà ngoại được.
“Phải không? Vậy là tốt rồi, ta không có việc gì, ta ở chỗ này nghỉ ngơi một lát thì tốt rồi, Tiểu Hề, cháu mau đi ra đi”
Diệp Như Hề không yên tâm, nhưng thẳng không nổi sự thúc giục của bả ngoại, dặn dò ông quản gia nêu có việc nhất định phải thông báo cho cô, lúc này mới lo lắng rời khỏi phòng bệnh.
Sau khi cửa vừa đóng lại, Hứa lão phụ nhân thở gập, tật cả đều cuông cuông, bác sĩ thao tác đủ mọi thiết bị, khó khăn lắm mới ồn định lại tình huống.
Lão quản gia buồn khổ, cảm thấy thân thê của mình cũng không chịu nồi dày vò như vậy, hai mắt ông đỏ bừng, lẫm bẩm tự nói: “Phu nhân, bà nhất định phải chống chọi được, tiểu thư chưa thể mắt đi bà……”
Diệp Như Hê trang điêm lại một chút, cô găng gạt đi những lo âu vừa nãy, cô lại lân nữa khôi phục tư thái cao quý lãnh diễm, đi vào sảnh bữa tiệc.
Cô vừa xuất hiện, liền hấp dẫn ánh mắt toàn trường, bước chân bình tĩnh, khí chất quý phái toàn thân, gần như không một ai nghi ngờ cô không xứng với địa vị này.
Vô số người muốn tiến lên bắt chuyện với Diệp Như Hề, muốn tạo môi quan hệ tốt với vị hội trưởng vừa nhậm chức này.
Diệp Như Hề vừa ứng phó khách khứa, vừa tìm kiếm bóng dáng Nhiếp Tịch, nhưng tìm một vòng cũng không thấy. người đầu, trong lòng cảm thấy VÔ cùng quái dị.
Nhiếp Tịch rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Tiểu Hề.”
Diệp Như Hề nghe thấy giọng nói , xoay người sang chỗ khác, liên đối diện với ánh mắt phức tạp của Lục Tư Viễn.
“Em…… Thật là Tiểu Hề sao?”
Diệp Như Hề im lặng một lát, lại cười cười, nói: “Xin chào, Lục tiên sinh.”
Lục Tư Viễn ngần ra, lồng ngực vô cùng đau đớn, anh tiền lên hai bước, càng thêm nghiêm túc nhìn cô, giỗng như đang xác nhận, chính mình có phải đang nằm mơ hay không “Tiểu Hề, em…… em chưa chết.”“Tôi không hiểu Lục tiên sinh đang nói cái gì.”
Nghe những lời này, Lục Tư Viễn liền hiễu rõ ý của Diệp Như Hề , cô không muốn nhắc tới.
Tới lượt Lục Tư Viên im lặng, nghĩ tới thân phận hiện tại của cô, Hứa Như Hè, hội trưởng mới của quỹ hội sunfree, người thừa kế được Hứa lão phu nhân chỉ định, hôn thê của thiếu gia họ Nhiếp, Nhiếp Tịch.
Một đống thân phận chồng trên đầu, trở thành một Diệp Như Hệ hoàn toàn mới, có quyên tự phụ kiêu ngạo.
Không còn là Tiểu Hề sẽ bắt an, sẽ khắc chế, sẽ ân nhẫn, sẽ thật cần thận duy trì tất cả.
Lục Tư Viễn râu rĩ, cuỗi củng lộ ra vẻ tươi cười, vươn tay, từng câu từng chữ nói; “Chào cô, Hứa hội trưởng, tôi là Lục Tư Viễn, về sau xin chỉ giáo nhiều hơn.”
Diệp Như Hề dừng một chút, cũng thuật thế vươn tay nắm một chút, nói: “Hy vọng về sau có thể có hợp tác, Lục tiên sinh.”
“Được.”