Chương 1071
“Việc sẩy thai một năm trước chỉ khiến thân thể cô bị thương, rất khó thụ thai, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có khả năng.”
Tân Phong dừng một chút, tiệp tục nói: “Đây là đứa trẻ cuôi cùng của ông, còn xin cô…… hãy chăm sóc tốt cho nó.”
Trong đầu Diệp Như Hề trống rỗng.
Đứa nhỏ này, là chuyện cô chưa từng nghĩ tới.
Dựa theo thời gian tính ra, hẳn là có vào buổi tối hôm đó.
Bởi vì cô cho răng mình không thê mang thai, nên cũng không Sử dụng biện pháp an toàn gì, cũng túy ý đề Tạ Trì Thành muôn một lân lại một lần dù không tình nguyện.
Cô run rầy không thôi, trái tim cũng vô cùng đau đón.
Đây là thế nào?
Anh đi rồi, để lại cho cô một đứa trẻ?
Anh cho rằng cô có thể một mình nuôi nâng ba đứa trẻ sao?
Anh dựa vào cái gì……
Dựa vào cái gì!
Tần Phong nhìn Diệp Như Hề, nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói: “Phụ nhân, cô hãy ở bệnh viện tính dưỡng, cái thai này cũng không ổn định, trước ba tháng còn xin cô nhất định phải chú ý nhiêu hơn, hành động cứu hộ sẽ không dừng lại, tôi cũng sẽ theo sát, cô yên tâm, nếu có bắt kỳ P quả gì, tôi lập tức tiền hành bẩm áo.
Nói tới đây lại dừng một chút, Tần Phong mới nói: “Tiêu thiếu gia và tiêu tiêu thư muôn gặp cô.”
Diệp Như Hề chậm rãi ngắng đầu lên, giọng nghẹn ngào, “Đề hai đứa vào GÌ: Tần Phong đón Tiểu An và Nhạc Nhạc, khi hai đứa nhỏ thấy mami thì lập tức vây quanh, Nhạc Nhạc ôm chặt cánh tay mamii, không hé Tăng, chỉ là nhìn khuôn mặt nhỏ rõ ràng vừa khóc xong.
Tuy Tiểu An luôn luôn trầm ồn, cũng lộ ra vẻ mặt yêu ớt.
Diệp Như Hề cảm nhận được độ ấm của hai đứa nhỏ, cô nhắm mắt, nói: “Tần Phong, anh đi xuống trước đi.”
“Vâng, phu nhân.”
Tần Phong rời khỏi phòng bệnh, dành không gian lại cho ba mẹ con bọn họ.
Giọng Nhạc Nhạc kèm theo tiếng khóc nức nở vang lên, “Mami, daddy sẽ chết sao?”
Diệp Như Hề nhẹ nhàng vuốt đầu con gái, lại lắc đầu, nói: “Sẽ không, daddy của con còn mạnh mẽ còn lợi hại hơn con nghĩ nhiều.”
“Nhưng…… VÌ sao còn chưa tìm được daddy…… Hu hu hu con không muôn daddy chết, con không muốn……”
Nhạc Nhạc khóc đến tê tâm liệt phế, cả khuôn mặt nhỏ đều là nước mắt.
Diệp Như Hề cũng không lập tức an ủi cô bé, mà chỉ bình tính nói: “Đừng khóc.”
Nhạc Nhạc từ từ dừng lại tiếng khóc, nức nở mát cái, ngắng đầu nhìn mami.
“Nhạc Nhạc, nghe cho kỹ. Daddy của con sẽ không chét, hiểu chưa?”
Nhạc Nhạc ngốc nghéch gật gật đầu.
Diệp Như Hề xoa đâu cô bé, đặt lên trán con gái một nụ hôn, cũng quay qua thơm Tiểu An.