Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 1084



Chương 1084

Trương Thu cũng đỏ mát, quay người đi xoa nước mắt, người luôn có hình tượng mạnh mẽ như chị lần đầu tiên khóc trước mặt người khác.

Lão quản gia đứng ở một bên, đầu đầy tóc bạc, bóng lưng còng, giờ khác này, ông dường như đã già thêm 10 tuôi.

Tiểu An và Nhạc Nhạc thút tha thút thít nức nở, đôi tay tự vào cửa kính, nhoài người nhìn vào trong.

Bà có không chết, nhưng lại yếu đi rồi, cuộc phẫu thuật này không thể kéo dài sinh mệnh, lại khiên sinh mệnh đếm ngược thời gian.

Diệp Như Hề gặp phải đả kích, sắp SỤP đổ, cô không ngừng đè nén cảm xúc bi thương, hết lần này tới lần khác muốn bản thân tỉnh táo lại.

Ít nhất, ít nhát…… Hiện tại bà ngoại vẫn còn sống……

Khi Hứa lão phu nhân tỉnh lại, bà nhìn thấu những đôi mắt đỏ hồng, bà cong khóe môi, lộ ra ý cười nhợt nhạt, nói qua máy thở.

“Ta đã gặp được Diêm Vương rồi……

Ta lại xin ngài một chút thời gian, bời Vi Ta còn muôn nhìn Tiểu Hê của ta thêm một chút, nhìn Tiểu An và Nhạc Nhạc của ta……”

Hứa lão phu nhân đoạt từ tay Diêm Vương thời gian sông ba tháng có vẻ vô cùng bình tính, ngay cả bác sĩ cũng cảm thấy ngạc nhiên vì tâm thái của bà.

Nhưng, bởi vì Hứa lão phu nhân bình tĩnh như thế, khiến cảm xúc không thể tiếp nhận của những người xung quanh đều hòa hoãn lại.

Khi Hứa lão phu nhân biết được từ miệng Trương Thu răng trong lúc mình làm phẫu thuật thì đám cáo già kia đã làm gì, bà im lặng thật lâu.

“Tiểu Thu à, lòng người quả nhiên là thứ không thể ngờ được trên đời này.

Cô đôi tốt với bọn họ, nhưng đều là nuôi ong tay áo.”

Trương Thu an ủi nói: “Thật đúng là như vậy, nhưng, biểu hiện của Tiều Hề cũng đủ xuất sắc, ngay cả tôi cũng không thể tin được CÔ ây sẽ ứngphó như thê, lão phu nhân, Tiểu Hè trưởng thành rồi.

Nghe vậy, Hứa lão phu nhân cười cười, nói: “Con bé luôn là đứa trẻ thông minh kiên cười, từ lúc bắt đầu tôi đã biết, con bé là người thích hợp nhắt, không chỉ vì nó là cháu ngoại tôi.”

Trương Thu cũng cười, thuận tay gọt táo cho lão phu nhân.

“Tiểu Thu, thay tôi liên hệ với một người.”

“AI.”

“Tạ Trì Thành.”

Trương Thu suýt nữa cắt trung tay, vội vàng buôn dao và táo xuông.

“Bà nói gì ạ? Tạ, Tạ Trì Thành?”

“Đúng vậy.”

“Vì sao lão phu nhân lại muốn tìm anh ta?”

Hứa lão phu nhân nhìn cảnh vật phía ngoài cửa số, ánh mắt sâu kín, nói: “Ta từng cho rằng cậu ta và Tiêu Hèkhông thích họp, h hai đứa nhỏ , này trả giá đất như vậy vân không thể bên nhau, ta cũng không có cách nào chấp nhận Tiểu Hè lại phải chịu thêm tôn thương như năm đó.”

Hứa lão phu nhân dừng một chút, nhẹ nhàng thở dài, nói: “Nhưng mà thương có nặng bảo nhiệu thì tình cảm lại sâu bấy nhiêu, Tiểu Hề một năm qua đã tiếp nhận vô số lần điều trị tâm lý, quan trọng vần là nhân cách cùng tuyên phòng ngự của bản thân, con bé trở nên mắt lòng tin vào bắt cứ ai, cứ tiếp tục nhự vậy con bé sẽ ép chết mình mắt.”

Trương Thu chưa bao giờ nghĩ đến phương diện này, biểu hiện của Diệp Như Hề ở trước mặt mình thật sự rât bình thường, bình thường đến mức Trương Thu đã quên mật, năm đó Tiêu Hê là người đã từng chết một lần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.