Chương 1086
Trương Thu nghĩ tới Diệp Như Hề đâu tiên, liên tưởng đên dáng vẻ khi vừa nhìn thấy. mẹ con họ ở sân bay, một loại dự cảm không tốt lắm nảy lên trong lòng, chị ấy trực tiếp quay đầu xe, đi tới nhà Diệp Như Hề.
Lúc này, Diệp Như Hề đang liên lạc với bên kia, theo sát hoạt động cứu hộ.
Trước sau như một, không có bắt cứ tin tức gì.
Nếu không phải chỉ từng khoản tiền lớn đập vào, chỉ sợ tât cả đội cứu hộ đều đã từ bỏ.
Sau khi cần thận hỏi thăm hết mọi việc, Diệp Như Hề đầy mắt mát cúp điện thoại, một mình đứng ở bancông hứng gió lạnh thật lầu.
Tiểu An đẩy cửa ban công, đã đi tói, nói: “Mami, con và em gái thay xong quân áo rồi, chúng ta có thê xuât phát tới bệnh viện.
Diệp Như Hề lấy lại tinh thần, ừ một tiêng.
“Mami…… Daddy có tin tức không?”
Đối diện với ánh mắt hi vọng lại đầy lo sợ bắt an của con trai, Diệp Như Hề tàn nhẫn lắc đầu.
Tia sáng trong mắt Tạ An lập tức trở nên ảm đạm.
“Đừng sợ, sẽ có tin tức, chúng ta đi bệnh viện thăm bà cô trước.”
“Vâng, mami.”
Ba mẹ con đã chuẩn bị Xong, đang lúc vừa định ra cửa thì có người tói ân chuông.
Nhạc Nhạc đi mở cửa, người đứng ngoài là Trương Thu.
Nhạc Nhạc lập tức ngọt ngào gọi một tiếng: “Chào dì Thu ~ Trương Thu xoa xoa đâu cô bé, “Chào Nhạc Nhạc, Nhạc Nhạc hôm nay thật xinh đẹp, muốn đi thăm bà cô sao?”
“Vâng! Bọn cháu đang định ra cửa đây!”
Trương Thu đi vào phòng khách, nhìn về phía Diệp Như Hê, nói: “Tiểu Hè, tôi có việc muôn hỏi cô một lát.”
Diệp Như Hề tựa hồ đoán được cái gì, trầm mặc một chút mới nói: “Tiểu Ấn, mang Nhạc Nhạc đi vào phòng chơi một lát.”
Biết bọn họ có việc muốn nói, Tiểu An và Nhạc Nhạc đều ngoan ngoãn trở vê phòng.
Diệp Như Hề rót ly nước cho Trương Thu, ngôi xuông, [rương Thu lập tức gâp không chờ nổi dò hỏi: “Cô hãy thành thật trả lời tôi một vấn đề, Tạ Trì Thành đi nơi nào rồi?”
“Đi công tác.”
“Nào có ai đi công tác mà không có chút tin tức nào? Mạng lưới quan hệ của tôi cũng không kém, nhưng tôi lại không tìm ra chút tiếng gió nào, vậy chắc chắn đã được người giâu kín vàphong tỏa thông tin, cô thành thật nói cho tồi biết, có phải…… Đã xảy ra chuyện hay không?”
Trương Thu nói xong lời cuối cùng, bản thân cũng bất đầu xác định, nhưng người như Tạ Trì Thành có thể xảy ra chuyện gì?
Cho nên, ngay sau đó, Diệp Như Hề nhẹ nhàng cười nói: “Chị Thu, Tạ Trì Thành sao có khả năng sẽ xảy ra chuyện?”
Trương Thu vốn dĩ còn muốn hỏi tiếp, vậy mà vấn đề lại bị Diệp Như Hề gạt đi, ngược lại còn khiến Trương thủ ngắn ra.
Diệp Như Hề lại nói; “Cho dù anh ấy gặp khó khăn, đã xảy ra chuyện, chúng ta lại có thể làm sao bây giờ?”
Bay Nhưng ngay cả bóng người cũng tìm không thây, cũng phải có lý do chứ?”
“Khi Tạ Trì Thành không muốn để người khác tìm được mình, ai cũng không thể tìm được anh.”