Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 1089



Chương 1089

“Tiểu Hề à, cháu có từng nghĩ tới……”

“Bà ngoại! Anh ấy sẽ không xảy ra chuyện, cháu sẽ tìm được người.”

Hứa lão phu nhân thở dài một hơi thật sâu, trong lòng cảm thấy bi thương.

Thì ra, khi bà có ý đề hai đứa nhỏ tái hợp, chuyện ngoài ý muốn còn phát sinh nhanh hơn.

“Đội cứu hộ có đủ người không? Bà.

ngoại quen biết một số người, có thê giúp một phen.”

Diệp Như Hề cười cười, nói: “Không cân, cháu đã vận dụng đủ nhân lực.”

Hứa lão phu nhân kinh ngạc, “Cháu sao có thê……”

Diệp Như Hề dừng một chút, vẫn đúng sự thật nói: “Tạ Trì Thành đã lập di chúc trước đó, nêu anh xảy ra bắt cứ chuyện gì ngoài ý muôn, THẾ SỞ hữu sẽ rơi vào tay cháu, cháu có ký vào đó một phần, sử dụng những thứ đó đề điều người tới.”

Những lời này, khiến người ta chắn động hơn bắt cứ điều gì.

Hứa lão phu nhân không có cách nào tưởng tượng, Tạ Trì Thành sẽ làm tới mức độ này, đem cơ hội còn sông nhường cho Tiểu Hè, thậm chí còn muôn đảm bảo cuộc sông nửa đời sau của cô vô ưu vô lo.

Hứa lão phu nhân cảm thấy, bản thân đã sai rồi, sai khi luôn cho răng con người Tạ Trì Thành không có trái tim, Tiểu Hề đi theo cậu ta sẽ chịu thương tổn.

Hứa lão phu nhân siết chặt tay, lồng ngực khó chịu vô cùng, hồi lâu sau mới chậm rãi nói: “Chờ cậu ta trở VỀ, bà tự mình chủ trì hôn lễ cho các cháu.”

Diệp Như Hề xoa xoa khóe mắt, gật gật đâu, nói: “được, cháu sẽ tìm được anh ây.”

Hứa lão phu nhân ồn định lại sắc mặt, nghiệm túc nói: “Tiểu Hè, cháu đi đi, ta biết cháu muốn đi, ở chỗ ta thì không cân lo lắng, ta còn có thê chịu đựng được, cái mạng kéo dài ba tháng cũng không phải ngăn, bà ngoại giúp cháu chăm sóc Tiểu An và Nhạc Nhạc, cháu cứ việc qua đó, không cần lo lắng nơi này.

“Không có nhưng nhị gì hết, thời gian vàng đê cứu hộ là một tháng, ta tin tưởng Tạ Trì Thành không phải người đoản mệnh, cháu cứ việc đi tìm, bà ngoại ở chỗ này chờ các cháu trở về.”

Dút lời, vừa lúc ở ngay lúc này, di.

động Diệp Như Hề vang lên, cô vốn định ngắt máy, nhưng nhìn thông báo thì lập tức đứng lên, tiếp được điện thoại.

“Phu nhân, tìm được ông chủ rồi.”

Diệp Như Hề nghe câu nói đó, kích động suýt nữa câm không nỗi điện thoại.

“Tìm được rồi? Tình huống như thế nào?!”

Đầu dây bên kia, giọng Tần Phong giỗng như có gì muôn nói lại thôi, như là có lý do gì khó nói.

“Phu nhân, cô qua đây một chuyến đi.”

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Như Hề luống cuộng không thôi, thậm chí hận không thẻ lập tức bay tới Las Vegas.

Hứa lão phu nhân thấy thé, nói: “Tìm được rồi?”

“Vâng, tìm người được rồi, nhưng có chút chuyện ngoài ý muôn, cháu cân tự mình qua đó một chuyền.”

“Cháu đị đi, Tiểu An và Nhạc Nhạc thì không cân đi theo, hai đứa còn nhỏ như vậy, không thích hợp bôn ba, chờ tình huông bên kia ôn định, cháu trực tiếp trở về đỉ.”

Diệp Như Hề nghĩ nghĩ, cũng đồng ý, dựa theo giọng điệu của Tân Phong như vừa rồi, giỗng như có gì đó khó nói.

Cô không chờ được thêm phút giây nào, vội vàng dặn dò mọi chuyện, cũng tạm biệt hai đứa nhỏ rồi trực tiếp bay tới Las Vegas.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.