Chương 1090
Cho dù Tiểu An và Nhạc Nhạc đều rất muôn được nhìn thấy daddy, nhưng bọn nhỏ cũng cô nén xúc động, nhìn theo mami rời đi, sau đó nhào vào lòng bà cô mà khóc lớn.
Hứa lão phu nhân nhẹ nhàng vỗ về sau lưng hai đứa nhỏ, đau lòng không thôi.
Diệp Như Hề xuống máy bay, người tới đón là Tần Phong.
“Phu nhân, trước tiên hãy lên xe, trênđường đi tôi lại nói chuyện.”
“được.”
Lên xe, xe lái thẳng về phía bệnh viện, bởi vì đang bận lái xe, Tân Phong cũng nhanh chóng nói qua sự việc.
“đêm hôm qua chúng tôi tìm được manh mối, có người đã từng gặp ông chủ, chúng tôi truy tìm theo dâu vết thì thấy ô ông chủ đang phát sốt, lập tức đưa tới bệnh viện, buôi sáng hôm nay thoát khỏi nguy hiểm.”
“Người không có việc gì thì tốt rồi……”
Mắt Diệp Như Hề hồng hồng, cảm giác như vừa sông sót sau tai nạn.
Nhưng mà, sắc mặt Tần Phong. vẫn nặng nê như trước, anh ta nói: “Tối hôm qua tình hình quá khẩn cấp, chưa kịp thông báo cho cô, chờ tình huống ôn định, vốn định nói cho cô, nhưng…… Tình hình có chút phức tạp.”
“Xảy ra chuyện gì?”
“Ông chủ mắt trí nhớ càng nghiêm trọng hơn.”
Diệp Như Hề ngần ra.
“Những lời này của anh…… Là có ý gì?”
“Ký ức của ông chủ dừng lại ở bảy năm trước.”
Diệp Như Hề hoảng hốt một chút.
Bảy năm trước?
[cay Bọn họ cũng không quen biệt nhau.
“Cô đi tới bệnh viện thì sẽ hiểu rõ, còn xin cô nhất định phải chăm sóc tốt cho bản thân, cho em bé trong bụng.”
Xe trực tiếp lái đi bệnh viện, vừa mới dừng lại, Diệp Như Hề và Tần Phong đã vội vàng xuông xe đi vào, trực tiêp lên phòng bệnh VÍP tầng cao nhất.
Còn chưa kịp đến gần, đã thấy trên hành lang có một cô gái trẻ đang tranh chấp với nhóm Vệ sĩ canh cửa.
“Các người rốt cuộc là ai thế! Dựa vào cái gì không cho tôi gặp Tiểu . Bạch! Đê tôi đi vào!”
Cô gái kia nhìn rất thanh tú, tuổi không lớn, mặt mày còn mang theo vẻ non nót, tóc buộc đuôi ngựa, trên người còn mặc quân áo được giặt dũ tới trăng bệch, toàn thân trông rất sạch sẽ hồn nhiên.
Giờ phút này hình như cô ta đang tức giận, mặt tức đến đỏ bừng, rất nhiều lân muôn lao vào trong, lại bị vệ sĩ ngăn lại, cô ta tức tới dậm chân, chửi âm lên.
Diệp Như Hề đi qua, nhóm vệ sĩ lập tức cúi đầu, cung kính gọi một tiếng: “Phu nhân.”
Diệp Như Hề cũng không có tâm tư đi chỉnh sửa, dần dà, mọi người đều quen gọi cô là ‘ phu nhân ..
*Ở bệnh viện không cần ầm ï, đã xảy ra chuyện gì?”
Cộ gái trẻ quay đầu lại nhìn Diệp Như Hề, ánh mắt đầu tiên đã thây Diệp Như Hề toàn thân đều đắp hàng hiệu, khí chất càng cao quý không so kịp, trông giỗng như một nữ hoàng khiên người ta không dám nhìn thẳng.