Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 1127



Chương 1127

“Cô áy không hại tôi.”

Tạ Trì Thành trực tiếp phản bác lại.

“Chuyện này không phải cô ấy làm, cô không cân nhắc lại.”

“Tiểu BạchI”

“Chuyện giữa tôi và cô ấy tôi sẽ tự giải quyết, Tiểu Vi, tôi không có khả năng trở lại quá khứ, cô cũng quên cuộc sông trong một tháng đó đi.”

Hứa Vĩ trừng lón hai mắt, bên trong là vẻ khó có thê tin.

“Tiểu Bạch, anh nói cái gì?”

Cho dù tàn nhân, nhưng Tạ Trì Thành cũng không dự, đỉnh qua lại quá khứ, anh từ trước đến nay luôn thích đứng ở trên cao khống chê tất cả, đặc biệt là kiểu thân phận địa vị như anh, có quá nhiều kẻ thù.

Một tháng qua đúng là anh may mắn nên không bị phát hiện, nêu không sớm đã bỏ mạng nơi đất khách.

Loại người như anh chỉ có thể không ngừng đi về phía trước, một khi lùi lại, sẽ bị ăn đên liên xương cốt cũng không còn.

Cuộc sống bình lặng ư? Anh khinh thường.

Hứa Vi hoàn toàn không đoán được Tiểu Bạch của cô ta sẽ tuyệt tình đến vậy, cô ta lập tức luống cuồng, nếu như Tiểu Bạch không cân cô ta, như vậy những gì cô ta bỏ ra không phải đều bỏ sông bỏ bể à?

Như vậy cả đời này cô ta cũng chỉ có thể sống dưới đáy xã hội!

Không! Chuyện này sao có thẻ!

Vừa ngắng đầu, Hứa Vi liền thấy Diệp Như Hêề đứng phía sau.

Trong lúc nhất thời, đủ loại cảm xúc mãnh liệt nảy lên.

Không cam lòng bị so sánh, ghen ghét vẻ ngoài xinh đẹp kia, gặp chuyện bât công, còn có ghen tuông vì Tiêu Bạch toàn bộ cảm xúc ập tới, cô ta hận chết Diệp Như Hề!

Gần như ngay lập tức, Hứa Vị liền nói: ‘Em không cân! Em không cân anh như vậy! Tiêu Bạch, anh mau biến trở lại là Tiểu Bạch mà em thích được không?” Nói rồi cô ta tiền lên một bước, nhưng giày cao gót uốn éo, cả người nghiêng ngả sang một bên.

Mà ở nơi Hứa Vi té ngã có một khối đá khá nhọn, một khi đập đầu lên đó, mạng chưa chắc giữ được.

Tạ Trì Thành phản ứng nhanh chóng ôm chặt cô ta, nhịn xuông mùi hương nước hoa buồn nôn xông vào mũi.Hứa Vi thuận thế ôm chặt lấy Tiểu Bạch, lộ ra vẻ mặt sợ hãi và cũng mừng như điên.

Sau đó, Diệp Như Hề liền thấy cảnh tượng bọn họ ôm nhau.

Cô nhẹ nhàng thở dài trong lòng.

Quả nhiên, cảnh tượng quen thuộc này Cách thức quen thuộc này.

Tắt cả đều không thay đồi.

Chỉ khác năm đó là Vưu Lị Tư, hiện tại là Hứa Vi.

Năm đó Vưu Lị Tư thiếu chút nữa đã muôn mạng cô, hiện tại Hứa Vi cũng muôn cô bỏ mạng ư?

Nên nói con người Tạ Trì Thành này tròi sinh trêu chọc đào hoa sao?

Không, phải nói muốn là đào hoa muôn mạng người mới đúng.

Tức giận á?

Không, cô không tức giận.

Từ góc độ của Diệp Như Hề nhìn qua đó, cô liếc mặt một cái đã có thể nhìn ra kỹ thuật diễn vụng vệ của Hứa Vi, màn giả vờ ngã quá mức rõ ràng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.