Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 1133



Chương 1133

Phòng rất tối, Diệp Như Hề vừa bước vào còn không kịp bật đèn, đã bị ân ở trên tường.

Khoảng cách giữa hai người dựa vào rất gần, hô hắp đều đan xen vào nhau.

Diệp Như Hề giật giật, không nhúc nhích nồi, cô cũng từ bỏ giấy giụa, cười như không cười, nâng mắt nhìn anh.

“Anh làm gì thế?”

Một cái liếc mắt, phong tình vạn chủng.

Tạ Trì Thành chỉ cảm thấy bụng dưới bùng lên ngọn lửa nóng rực.

Anh không nhớ rõ cũng không sao, nhưng thân thể này của anh còn nhớ rất rõ, rất rõ ràng “hương vị” của Diệp Như Hề, khi mùi vị quen thuộc tới, thân thể anh rất thành thực đưa ra phản ứng.

Ánh mắt Tạ Trì Thành lập tức trở nên u ám, ngay cả lời nói ra cũng khàn đi một cách kỳ lạ.

*Cô muốn chết.”

Diệp Như Hề cười một tiếng, nói: “Anh đùa đấy à, tôi đang sống rất tốt, không muôn chết.”

“Diệp Như Hề, cô đang khiêu khích điểm giới hạn của tôi.”

*Ừ, cho nên sao nào?”

“Cô không sợ tôi?”

Anh kinh ngạc.

Có rất ít người không sợ anh.

Ngay cả Hứa Vi có gan lớn, nhưng chỉ cân giọng điệu và ánh mắt anh trỏ nên lạnh lếo, cô ta cũng không dám tiệp tục mở miệng.

Sợ?

Nếu là Tạ Trì Thành của trước đây, cô có lẽ còn có chút kháng cự.

Nhưng giờ này khắc này, Tạ Trì Thành còn chưa thể hoàn toàn che giầu cảm xúc. của chính mình……

Diệp Như Hệ thậm chí còn cảm nhận được sự xúc động mãnh liệt của thân thể anh, cùng với ý đồ cần thân che giâu nơi nào đó của anh, cô trực tiếp cười thành tiếng.

Tạ Trì Thành đen mặt.

Dưới tình huống thế này, cô còn cười được?!

Cô còn có thể cười?!

Tạ Trì Thành cảm thấy lý trí của bản thân lập tức đứt đoạn, nhìn khuôn mặt với lúm đồng tiền như hoa trước mắt, anh cuôi cùng không kìm nổi nữa, trực tiếp đè xuống.

Cánh môi truyền tới xúc cảm ấm áp, tiêng cười đột nhiên im bặt.

Trong hô hấp mang theo mùi vị của nhau, môi cảng ngày càng tê, trong lúc Diệp Như Hề không chú ý, anh trực tiếp mở khớp hàm, tiến quân thần tốc, chiếm lĩnh mỗi một góc.

Diệp Như Hề ưm một tiếng.

Âm thanh này rơi vào tai Tạ Trì Thành chẳng khác nào lửa cháy đồ thêm dầu, anh không, thể kiềm chế, một tayôm lấy ©o cô, nêu không phải bản năng còn đang đè nặng xúc động, có ky đứa nhỏ trong bụng cô, chỉ sợ anh hận không thể ôm chặt lấy cô, hòa vào từng mạch máu.

Nụ hôn này dần trở nên kịch liên, nhiệt độ trong phòng tăng cao, thiêu đốt toàn bộ lý trí.

Diệp Như Hề ngắn ra, đầu óc bắt đầu hôn lễ”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.