Chương 1146
Dứt lời, Smith sửa sang lại quần áo, cũng rời đi.
Để lại Hứa Vi ngốc người tại chỗ.
Tạ Trì Thành dùng tốc độ nhanh nhất trực tiếp chạy nhử bay lên ‘tầng trên cùng, khi anh phá mạnh cửa chạy đến, liền thầy Diệp Như Hề đang uông nước ép, j Trì Thành nghĩ đến thân phận Hứa Vỉ hiện tại là nhân viên phục vụ, hoàn toàn có thể thả thứ gì đó vào nước hoa quả.
Tạ Trì Thành không chút nghĩ ngợi mà tiến lên đoạt lấy ly trong tay Diệp Như. Hề rồi đập nát, sắc mặt tái nhọt, nói: “Nhỗ rail”
Diệp Như Hềề sửng sốt một chút, “Anh bị gì thế?”
“Nhỗồ ra! Maul”
Tạ Trì Thành dứt khoát kéo Diệp Như Hề đi vào nhà vệ sinh, vẻ mặt khẩn trương, ˆ ‘Nhồ rai Có chỗ nào không thoải mái? Bác sĩ, mau gọi bác sĩ lại Ï đây!”
Diệp Như Hề không thể hiểu nỏi, kéo an! lại, “Anh đang phát điên gì thế hả?”
Anh mất Tạ Trì Thành mang theo tuyệt vọng, anh đè bả vai Diệp Như Hệ giọng có chút run rẫy, “Có thây chỗ nào khó chịu không? Đau không?”
“Không có, tôi rất tốt.”
Nhưng mà, Tạ Trì Thành căn bản không thể yên lòng, anh lấy ra điện thoại, bảo bác sĩ lập tức qua đây,.
cũng muốn thúc dục Diệp Như Hề nôn ra, nôn hết nước ép hoa quả ra.
Diệp Như Hề bực bội, nói: “Anh rốt cuộc đang phát điên gì thê?”
“Ly nước ép này là ai đưa tới đây?!”
“Caesar, đã xảy ra chuyện gì?”
Smith phu nhân cũng nhịn không được mà đi tới dò hỏi tình huồng.
Trước mắt Caesar giống như sư tử nổi điên, khí thế bức người ‘ Smith phu nhân lại hỏi: “Nước ép có vấn đề sao?”
Giọng Tạ Trì Thành lộ ra một tia run rây, “Hứa Vi ở chỗ này.”
Diệp Như Hề gần như nháy mắt hiểu rõ vì sao Tạ Trì Thành lại thất thố như Vậy, còn cả ly nước trái cây kia.
Cô cúi xuống, đè tay lên bụng, cố nén ý cười, đồi thành vẻ mặt đau khổ, thấp giọng nói: “Bụng tôi thấy hơi Tạ Trì Thành nháy mắt luống cuống, trực tiếp ‹ chặn ngang bề Diệp Như Hề lên, đặt ở trên sô pha, khó khăn nói: “Tôi gọi bác sĩ, cô nhịn một chút, đau chỗ nào? Tôi có thê làm cái gì?”
Lời anh nói gần như không có liên kết, ánh mắt mang đau thương và thông khổ mà chính mình cũng không biết.
Diệp Như Hề chưa bao giờ nhìn thấy anh như vậy, suýt nữa đã không giả Vờ nỗi.
Cô thấp giọng nói: “Anh thực để ý sao?”
“Tôi đáng chết để ý! Cô đừng nóichuyện, nghỉ ngơi một lát.”
“Không phải Hứa Vi làm cái gì, anh cũng tha thứ cho cô ta sao?”
Vẻ mặt Tạ Trì Thành lạnh lếo, “Tôi sẽ không cho phép bắt kỳ kẻ nào làm tổn thương con của tôi, bao gôm cả bản thân tôi.”
Nghe thấy những lời này, Diệp Như Hệ cuỗi cùng nhịn không được mà nở nụ cười.
Cười vô cùng thoải mái, khóe mắt đều thắm ra nước mắt.
Tạ Trì Thành bị cô cười thì không hiểu ra sao, cả người ngây ngắn.
Smith phu nhân cũng hiểu rõ là chuyện gì đã xảy ra, cũng nhịn không được nở nụ cười.
Vừa lúc Smith tiên sinh đi đến, nói: “Phu nhân, bà đang cười cái gì?”