Chương 1147
“Tôi đang cười, chưa bao giò gặp qua tình trạng này của Caesar, thật ra rât mới lạ.”
“Hả?”
Tạ Trì Thành phản ứng lại, trên mặt kinh ngạc vui mừng đan xen, nói: “Cô không có việc gì?!”
Diệp Như Hề cuối cùng cũng ngừng cười, chỉ chỉ một ly nước ép táo đặt trên bàn, nói: “Ÿ anh là ly nước ép này à? Tôi không uông, tôi đã bảo họ đôi một ly khác.”
Tâm tình Tạ Trì Thành vốn từ kinh ngạc vui mừng Ì biến thành tức giận, “Cho nên vừa rôi cô…… đang lừa tôi?”
Diệp Như Hề lại nở nụ cười, “Ừ, đúng vậy.”
Tạ Trì Thành trầm mặc.
Diệp Như Hề đứng lên, nói: “Lúc nhân viên phục vụ kia đưa đồ tới, tôi đã cảm thây bât thường nên không chạm qua, còn bảo Smith phu nhân cho người theo dõi nhân viên phục vụ kia, nghe anh nói Hứa Vi cũng ở chỗ này, tôi nghĩ, có một số việc đã rõ ràng rôi.
Smith phu nhân lập tức cho người lôi Trần Quả tới, Smith tiên sinh cũng cho người đứa Hứa Ví từ hầm rượu đi lên.
Khi Trần Quả và Hứa Vi cùng gặp nhau, cả hai biết, bọn họ đã bị phát hiện.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt Trần Quả trăng bệch, Hứa Vĩ cũng sợ, nhưng trong lòng không ngừng an ủi chính mình, Tiêu Bạch sẽ không làm gì cô ta đâu.
“Tiểu Bạch, anh mau bảo bọn họ buông em ra rail”
Lúc này đây, ánh mắt Tạ Trì Thành nhìn Hứa Vi không còn sự chịu đựng, mà là lạnh băng.
Đó là dáng vẻ mà Hứa Vi chưa bao giờ gặp qua, cô ta lập tức trở nên luống cuông giọng nói dần yếu ớt.
“Tiểu Bạch…… sao anh lại nhìn em như vậy? Em không có làm sai……
Đều là cô ta sai! Em chỉ muốn giúp anh dạy dỗ cô ta mà thôi……”
Ngay sau đó, một bàn tay trực tiếp giáng lên mặt Hứa Vi “Bốp.”
Hứa Vi trực tiếp bị ăn một cái tát, ngã trên mặt đất, bụm mặt, trong mắt không thể tin nối.
Diệp Như Hề thu hồi tay, vẻ mặt rét run, nói: “Cái tát này là vì tâm tư độc ác của cô.”
“Cô đánh tôi? Cô dựa vào cái gì mà đánh tôi?!”
“Dựa vào việc tôi là vợ anh ấy, người vợ được pháp luật công, Km, đứa trẻ trong bụng tôi là con của anh ấy.”
“Đó chỉ là đứa con hoang! Tạp chủng!”
“Bốp.”
Vừa dút lời, lại là một cái tát.
Hai bên mặt Hứa Vĩ đều sưng lên, rốt cuộc nói không nên lời, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Như Hề.
Diệp Như Hề từng câu từng chữ nói; “Trước đó cô sỉ nhục tôi thê nào tôi đều có thể không so đo, nhưng cô không nên nảy sinh suy nghĩ ác độc như thế với con tôi.”
Dừng một chút, Diệp Như Hề lại nói: Còn nữa, miệng cô thật sự rất dơ bản, một cô gái mở miệng ra là nói mấy lòi tục tfu bần thỉu, tồi cũng không cho rằng cô thật sự đơn thuân.”
Hứa Vi tức giận đến cả người phát run, nhưng càng khiên cho cô ta sợ hãi chính là, Tiêu Bạch lại đứng ở nơi đồ. không có chút ý tứ ngăn cản nào.
Cô ta, xúc phạm tới điểm giới hạn của Tạ Trì Thành.
Ngay cả chính anh cũng không thể tha thứ nếu bản thân làm tổn tiãngg đứa nhỏ này.