Chương 140
Mặc dù, Đường Anna có chút tò mò người đàn ông trong điện thoại là ai, giọng nói hay như vậy, thật là khiến người khác dễ dàng có ý nghĩ kỳ quái.
“Anna, để anh đợi ở đây một lát nữa đi, Tiểu Hề sẽ sớm tỉnh lại, lỡ như anh ta không tới..
Đường Anna nói „ “Tự Viễn, anh làm như vậy không thích họp.”
Lục Tư Viễn mím môi không trả lời.
“Người ta đã có bạn trai. _Trông thấy anh ở đây, người khác sẽ nghĩ như.
thế nào? Em biết, anh thích Như Hè, nhưng anh không thể phá hủy tình cảm của người khác. Điêu này là không đúng.”
Lục Tư Viễn lộ ra một tia cười khổ, trầm thấp thở dài, nói: “Rõ ràng như vậy sao?”
Đường Anna có chút không vui, nói: “Tư Viên, anh từ trước đên nay luôn công tư phân mình. Em quen biết anh nhiều năm như vậy, còn có thể không nhìn ra được sao? Nhưng là lần này, anh nên buông tay.”
Lục Tư Viễn im lặng.
Đường Anna vươn tay VÕ VÕ vai anh, nói: “Đi thôi, em cùng anh đi uống một chén, để anh có thể nghĩ rõ ràng.”
Nghĩ rõ ràng là tôi so với tiện nhân Diệp Như Hề kia tốt hơn!
Đường Anna nhịn lại nửa câu sau, đóng vai người bạn tri kỷ một cách hoàn hảo.
Cuối cùng, Lục Tư Viễn cùng Đường Anna rời đi.
Đường Amna lên xe của Lục Tư Viễn, xe vừa nỗ máy, cô ta liền nhìn thấy một chiếc Maybach màu đen chạy __ qua với tốc độ rất nhanh.
Đường Anna lờ mờ cảm thấy chiếc xe kia có chút quen thuộc.
“Em đang nhìn gì vậy?”
“Không có, anh muốn uống ở đâu?
Em sẽ đi cùng với anh.”
Lục Tư Viễn lái xe rời đi.
Mà ở đẳng. kia, Tạ Trì Thành vừa đậu xe xong, sải bước về phía trước, trực tiếp hỏi số phòng từ quây lễ tân, hướng phòng bệnh của Diệp Như Hề đi đên.
Lúc này, sắc mặt của Tạ Trì Thành trông rât khó coi.
Quần áo mặc không quá nghiêm chỉnh, hai cúc áo sơ mi trên cùng bị nới lỏng, lộ ra đường Cong xương quai xanh rõ ràng, tay áo xắn lên trên, một phần cánh tay cũng lộ ra, cả người tràn đầy dáng vẻ cao ngạo.
Hiển nhiên là anh đến rất vội vàng, giữa hai hàng lông mày có chút Sôt ruột, bước chân cũng vội vã giông như một cơn gió, nhưng vì vẻ ngoài của anh quá đẹp trai, nên dọc đường có không ít bệnh nhân và y tá đêu ngoái nhìn.
Tìm được phòng bệnh, anh đẩy cửa vào thì thấy Diệp Như Hà đang năm trên giường.
Một y tá lớn tuổi đang thay bình truyền nước cho cô, khi nhìn thấy Tạ Trì Thành, y tá nói thẳng: “Cậu là người nhà của bệnh nhân nào thế?”
Tạ Trì Thành dừng một chút, còn chưa kịp trả lời, dì y tá đã nói: “Cậu là bạn trai của cô Áy?”
“Sao lại đến muộn như vậy? Bệnh nhân bị sốt thế này, cũng không có ai đến nhìn một chút. Hai người vừa rồi đã trực tiếp rời đi. Nếu không phải tôi nghĩ tới chuyện đây nhìn một chút, máu đã chảy ngược lại rồi!”